Reng reng reng!.....
Tiếng đồng hồ kêu inh ỏi, cô dụi mắt thức dậy, nhìn cái nắng chói chang đang làm phiền giấc ngủ của mình. Bối Ngọc ngáp ngắn ngáp dài rồi đứng dậy.
"Khốn thật!". Chỉ nói câu đó, Bối Ngọc búi tóc lên, trên người chỉ có quần short và chiếc áo 3 dây, đường cong trên người tự nhiên mà lộ ra.
VSCN xong, ăn mặc đàng hoàng rồi không chờ cô Hiệu kêu, Bối Ngọc đã cầm lấy chìa khóa xe, nhảy lên chiếc BMW mà phóng đi không chút chần chừ.
"Bọn mày đang ở đâu vậy?". Cô cắm tai nghe trả lời điện thoại, đôi tay vẫn cầm vô lăng đạp ga nhanh hết mức trước sự khiếp đản của người dân. Thế là trên đường quốc lộ của thành phố Bắc Kinh có một chiếc xe đang lao nhanh với vận tốc trái phép, nhưng cô là ai cơ chứ, họ làm gì được cô?
Đáp lại câu trả lời là tiếng ồn ào náo nhiệt, lâu sau mới có một cô gái trả lời , nhưng vẫn không áp đi được tiếng nhạc xập xình trong kia.
"A! Bối bối à? Bọn tớ đang ở khu đất trống gần ngoại ô phía đông, cậu đến đây đi!".
"Bọn mày gan nhỉ?". Bọn này còn dám tổ chức tiệc ở ngoại ô phía đông cơ đấy, chính phủ đã nghiêm cấm đi lại ở đó rồi mà vẫn lớn mật.
"Haha... cậu nói gì chứ! Đến đây đi! Chính phủ không làm gì được bọn tớ đâu há há há... nhanh lên nha!!".
"Ok!".
_________________________________________
================================
-------------------------------------------------------------
Tối........
Một đám bạn đang xúm lại gần ngọn lửa trại, đèn pin soi vào mặt của Bối Ngọc, cô cười gian tà âm lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-khong-nen-lam-can/169492/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.