"Con...con có thai rồi sao!". Nàng hỏi lại mẹ, không phải chứ, sao nàng không cảm nhận được gì cả...sao trong người nàng tồn tại một sinh mệnh mà nàng lại thờ ơ như vậy.
"Không sai! Bây giờ ngọc Sinh Hồi đã nằm trong đứa bé! Còn đứa bé có nghĩa còn viên ngọc, mà còn viên ngọc...đứa bé sẽ bị Hắc Đại Ma Vương chú ý!".
Nàng sờ vào bụng mình, không thể để con của nàng và Dạ Lâm gặp nguy hiểm được, nó là kết tinh cho tình yêu của nàng và hắn, nó là sinh mệnh của nhân gian... tiểu bảo bối! Cho mẹ xin lỗi con trước nhé!. Trong tình hình này tốt nhất vẫn chưa nên nói cho chàng, càng nơi tiền tuyến còn chưa biết thế nào, không để chàng lo lắng.
"Dạ Lâm, chúng ta có tiểu bảo bối rồi!". Đôi thủy mâu lóng lánh của nàng bỗng chốc ngập nước mắt hạnh phúc. Khong được khóc, phải đợi để đưa tiểu bảo bối về gặp chàng.
Mẹ quyết định của nàng, nàng chấp nhận tập luyện, hình thức tập luyện chỉ là ngồi ngắm ao sen? Nàng cũng thắc mắc lắm nhưng Mẹ bải phải tĩnh tâm, thư giãn tâm trí....
Lập tức cách của mẹ có hiệu quả, nàng cảm nhận được một luồng khí nhẹ nhàng thoang thoáng trong đầu nàng, nó như thôi thúc nàng làm gì đó... Bàn tay khẽ đưa lên, những ngón tay thon dài cử động nhẹ nhàng tạo ra một luồng hồng khí thơm mát.....
"Con làm được rồi!". Nàng ngạc nhiên, lại không thể nghĩ bản thân có thể học nhanh đến như vậy. Đến mẹ cũng ngạc nhiên không kém nàng là mấy.
Tiếp theo mẹ cho nàng đọc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-khong-nen-lam-can/1663431/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.