"Hãy cứ bước đi đừng quay đầu nhìn lại,
Hãy cứ bước đi đừng lưu luyến chi
1, 2, 3, câu chuyện tình ta tan ra
Đôi mình chẳng còn vương vấn chi đâu..." - Alô !!_một cô gái mặc bộ vest nữ Hàn Quốc thu đông ngồi trong phòng làm việc của ông Lâm nhấc chiếc điện thoại lên bắt máy với giọng nói lạnhlùng.
- Băng à? Chị là Lam đây. Hôm nay các quán caffe ởđường L. đông quá, có lẽ em phải đến đó làm phục vụ. Em có làm đượckhông hay để chị kêu người khác?_Lam nói từ đường dây bên kia.
- Em làm được, chị cứ yên tâm, em dập máy đây_Băng cúp máy.
Cô nhanh chóng phóng xe đến quán caffe Bee ( thuộc sở hữu của công tyhọ Du ) tại đường L. Khi đang mở cửa xe, cô thấy xe của tụi nó, mắt côđỏ lại, lồng ngực nhói đau, nhịp thở hơi bất ổn. Tại sao? Tại sao lại là họ?? Cô trốn tránh một thời gian cũng không được sao? Tại sao nó lạiđến quá sớm?
Cố trấn tĩnh lại, cô lôi ra chiếc mặt nạ lúc trước từ trong túi sách, vội đeo nó vào, cô thay lens sang màu xám rồixịt loại nước hoa khác lên người. Cô bước xuống xe mà lòng không khỏirối loạn.
Bước vào quán caffe với dáng vẻ cao ngạo bìnhthường, mắt cô khẽ liếc những người bàn số 3, tụi nó đang ngồi cười nóivui vẻ ở đấy. Lòng cô khẽ đau, cô đi bọn họ không buồn? Mất cô bọn họkhông quan tâm? Cô không là gì với bọn nó? Cô chỉ là thứ đồ chơi mà chơi chán thì vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-ha-pham/1929481/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.