Những ngày ở huyện Đan Dương đối với Hề Nhụy mà nói là thời gian tự do nhất.
Ở đây nàng không cần lo lắng lại bị ai nhận ra thân phận, tuy rằng vẫn phải tuân thủ quy củ, nhưng cũng không cần thời thời khắc khắc chú ý dáng vẻ quý nữ của mình.
Quan trọng nhất là có thể đi theo các cữu mẫu và tẩu tẩu nghiên cứu chế tạo son phấn mà không cần kiêng kỵ gì, hơn nữa cũng không cần tự bỏ bạc ra mua nguyên liệu.
Cho nên những ngày này sinh lực của nàng cực thịnh, giữa giờ mẹo đã thức dậy, giúp mọi người mở cửa hàng.
Mà khi Hề Nhụy nhìn thấy cửa hàng ngọc khí của Lâm gia mở ở phố đối diện phường son của Thôi gia, nàng mới nhận ra danh hiệu Thương Châu Lâm gia so với tưởng tượng của mình tiếng tăm càng thêm lừng lẫy.
So ra, cửa hàng Thôi gia bên này có vẻ đìu hiu hơn nhiều.
Nhưng Hề Nhụy vẫn phát hiện ra vấn đề trong đó, việc buôn bán ngọc khí hẳn là sẽ không ảnh hưởng đến cửa hàng son phấn mới đúng.
Nghĩ đến đây nàng liền đem nghi hoặc của mình hỏi ra.
Nghe vậy đại cữu mẫu thở dài, tầm mắt nhìn về phía bên cạnh: "Mấy năm gần đây việc buôn bán không tốt cũng là chuyện không có biện pháp".
Hề Nhụy nhìn theo ánh mắt của nàng, mới chú ý tới cách đó không xa cũng có một cửa hàng son phấn, nhưng người bên kia so với các nàng bên này nhiều hơn hai thành có thừa.
Nàng hỏi: "Bên kia là mới tới sao?".
Đại cữu mẫu vừa bày hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-moi-ngay-deu-so-thanh-than/923578/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.