Liễu Tương Nghi ngồi trong yến tiệc nửa ngày, nhìn Hề Nhụy rời đi vốn là cảm thấy không hề có sai sót nào, nhưng khi thị nữ nàng phái đi truyền đến tin tức người biến mất trong ngự hoa viên, liền như thế nào cũng cười không nổi.
"Còn chưa tìm được sao?" Nàng cố gắng trấn định cầm chén trà nhấp một ngụm.
Tỳ nữ cúi đầu lắc đầu: "Vẫn chưa tìm được. "
Ba một tiếng chén trà bị đặt mạnh lên bàn, Liễu Tương Nghi rốt cuộc ngồi không yên, tìm cớ liền rời khỏi yến hội.
Nàng đi thẳng đến nơi đã giao hẹn ban đầu, càng đi càng cảm thấy bất an.
Nửa tháng trước Liễu Tương Nghi thật vất vả mới thăm dò được hành vi của Chương Miễn, ở nhà bắt chước trang phục bình thường của Hề Nhụy trong một khoảng thời gian mới xuất phủ cùng hắn ra vẻ ngẫu nhiên gặp gỡ.
Quả nhiên Chương Miễn ở giữa nổi lên ham muốn, hai người liền lén lút qua lại mây mưa.
Chỉ là Chương Miễn sau khi xuống giường liền không nhận người, tìm mọi cách từ chối, nhất định không chịu cho nàng một danh phận.
Nhưng thân thể Liễu Tương Nghi đã không còn trong sạch, kết quả này nàng làm sao có thể tiếp nhận?
Vì thế nàng liền đưa ra kế sách, Chương Miễn cũng đáp ứng nàng, nếu có thể làm cho hắn và Hề Nhụy thành sự liền cưới nàng làm bình thê.
Cũng bởi vậy mà có chuyện hạ dược hôm nay.
Nhưng Hề Nhụy sao có thể ở nơi này biến mất vô lý như vậy được?
Liễu Tương Nghi đi tới đi lui bên cạnh núi giả đã giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-moi-ngay-deu-so-thanh-than/243379/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.