Chương trước
Chương sau
Hoắc Thẩm Dịch vắt chéo chân trong bộ âu phục sang trọng, hắn cứ giữ nguyên cái khuôn mặt lạnh băng mà chẳng thềm liếc nhìn lấy Đại Nương một cái nào.

" Hoắc Thẩm Dịch sao hôm nay cậu lại đến đây vậy, không lẽ là có chuyện gì rồi?" Đại Bá Thước nhìn mấy người đàn ông mà nói.

Nhìn chung thì oán khí của Hoắc Thẩm Dịch có vẻ đang không ngừng chiếm lấy hết cái bầu không khí trong lành, khiến cho mọi người đều rùng mình, lạnh gáy.

" Ông nên hỏi con gái ông xem xem cô ta đã làm chuyện gì với người phụ nữ của tôi." Hoắc Thẩm Dịch ngang nhiên, chẳng chút cảm xúc mà buông lời.

Có lẽ sự việc sẽ ngày càng đi quá giới hạn nếu cái cô Đại Nương này phủ nhận và cố cãi rằng chuyện này không liên quan đến cô ta.

Cao Lãnh thấy vậy thì liền hỏi " Không biết biệt thự có camera không nhỉ? Tôi cần xem lại khoảng thời gian sau khi Giản Kiều bước ra khỏi phòng thay đồ thì cô ấy đi đâu."

Thật sự không ngờ mấy người này lại làm quá chuyện lên đến vậy nên Đại Nương đành phải bày mưu tính kế mà thôi. Bây giờ mà cô ta nhận lỗi thì chắc chắn không yên thân với Hoắc Thẩm Dịch nhưng nếu không nhận lỗi thì Hoắc Thẩm Dịch cũng sẽ điều tra.

" Tôi...tôi không làm gì cả. Lúc đó tôi tưởng Giản Kiều lấy hoa quả rồi rời đi trước nên tôi mới khóa cửa lại. Tôi...tôi không cố ý." Đại Nương lắp bắp kể, mặc dù có bố là chỗ dựa dẫm nhưng khi thấy Hoắc Thẩm Dịch liếc mắt nhìn cô thì cô biết người đàn ông này thật sự tức điên rồi.

" Không cố ý? Vậy cô còn muốn thế nào?" Hoắc Thẩm Dịch ánh mắt vô hồn nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ trước mặt.

" Đây là địa của bố tôi dù gì anh cũng phải nể mặt chứ, anh dám làm gì tôi?" Đã không xin tha được thì lên giọng hăm dọa vậy. Dù gì cô nghĩ hắn cũng chỉ có cái danh lớn trong nước thôi, chứ ở đây bố cô là lớn nhất rồi.

Nhưng thật không ngờ là Hoắc Thẩm Dịch lại nở một nụ cười điên rồ, tà mị mà lên giọng " Tay nào khóa cửa thì đánh gãy tay đó cho tôi."

" Hoắc Thẩm Dịch, cậu dám đánh con gái tôi. Cậu không coi tôi ra gì sao? Các người dù gì cũng là vãn bối mà lại dám ngang nhiên ở đây thế à?" Đại Bá Thước đập mạnh tay lên bàn, tức giận mà quát thẳng vào mặt mấy tên đàn ông.

" Tôi đã nể lắm rồi, đừng chọc tức máu điên của tôi. Tôi còn không biết mình sẽ làm ra cái chuyện gì đâu. Đánh cho tôi." Hoắc Thẩm Dịch cũng không ngại mà dùng giọng hung ác nói.

" Dịch, cậu đừng có làm quá lên dù gì Giản Kiều cũng không..." Cao Lãnh cố ý muốn nhắc đến Giản Kiều làm cái cớ để Hoắc Thẩm Dịch kiềm chế lại cảm xúc nhưng không ngờ anh lại thêm nóng nảy hơn mà đòi đánh gáy tay của Đại Nương.



Mấy tên vệ sĩ đang tính ra tay thì bị tiếng hét của Giản Kiều cản lại " Khoan đã, dừng tay hết đi."

" Sao cô còn chưa về nước." Hoắc Thẩm Dịch nhìn cô với ánh mắt bàng hoàng, rồi lại quay qua nhìn Trương Miễu Miễu. " Tôi không cản nổi cô ấy." Trương Miễu Miễu nói.

Chat! Giản Kiều đi đến trước mặt của Hoắc Thẩm Dịch rồi tát vào mặt anh một cái. Bao nhiêu ánh mắt đều đổ về hướng này, đến cả mấy người Bạch Kiến Sinh, Cao Lãnh...cũng phải há hốc mồm.

Bạch Kiến Sinh liền thốt ra mấy dòng " Ôi trời, có phải Giản Kiều uống nhầm thuốc gì không? Dám tát cả lão đại luôn." Trương Miễu Miễu đứng cạnh anh cũng phải thán phục " Chắc không sao chứ?"

Tiếc là Lục Diễn Diễn lại chẳng ở đây để chứng kiến cái cảnh này, cô ta chắc chắn sẽ tức chết. Bởi cô ta cho rằng không ai dám đánh anh Thẩm Dịch của cô ta cả.

" Anh đừng có mà hở tí là lại đánh giết, anh không sợ bẩn tay à. Những thứ này không cần anh ra tay, cô ta hãm hại tôi tôi sẽ trả lại sau. Không phải ở đâu anh cũng là nhất thế nên đừng có mà làm mấy chuyện không đáng này." Giản Kiều nhìn người đàn ông họ Hoắc mà trực tiếp mắng vào mặt anh.

Mặc dù cô vẫn hơi sợ hắn nhưng lương tâm cô không cho phép bản thân nợ ai cái gì cả, đặc biệt là Hoắc Thẩm Dịch.

" Trái lại là cô nữa không phải ai cô cũng giở cái trò này ra để chơi khăm người khác. Lúc trước là tôi không muốn dây dưa tạo thêm cho mình một kẻ thù nên mới nhường nhịn cô. Đừng có mà được nước lấn tới, không phải ai cũng có thể nhượng bộ cô đâu." Quay sang nhìn Đại Nương mà không nể nang gì nói thẳng ra tất cả những gì cô đang nghĩ.

Hoắc Thẩm Dịch cũng không mở miệng, hắn thật sự ngày càng không thể hiểu hết cô nhóc này nữa rồi. Những gì hắn nghĩ lại chỉ là một phần nhỏ trong một khía cạnh, goc cạnh nào đó mà hắn chưa từng đặt chân tới.

Giản Kiều tức giận mà bỏ đi sau khi nói hết câu, cô chẳng thèm ở lại cái nơi có người từng hãm hại mình. Lại thêm việc nhìn thấy cái bản mặt của Hoắc Thẩm Dịch cô lại càng sôi máu lên. Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì cô là gì của hắn mà lại làm những việc này cơ chứ?

Thấy bóng dáng người con gái của mình đi cách xa rồi Hoắc Thẩm Dịch đứng dậy mà ra lệnh cho mấy tên vệ sĩ rút lui. Hắn cũng bước từng sải dài để đuổi kịp cô nhóc kia.

Đúng là được chứng kiến một màn kịch rất chi là gay gấn, từ hai cái con người được mệnh danh là anh em vào sinh ra tử của hắn cũng phải nhấc mày cảm thán sự gan dạ của Giản Kiều. Trương Miễu Miễu cũng từ đó mà đúc kết ra được một số cách dạy chồng mới cho bản thân haha.

Để lại mấy người của Đại Xà bang tức mà không làm gì được, lần lượt từng người của Thần Long bang rời đi.

" Đúng là ngày càng thú vị." Cao Lãnh cười nhưng lại làm người khác có một cảm giác khá là ghê sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.