Hoắc Thẩm Dịch sau khi thức dậy việc đầu tiên mà hắn để ý là nhìn xen Giản Kiều đã dậy chưa. Nhưng không thấy cô đâu nữa, nhìn lên chiếc đồng hồ trên tay hắn mời hoàn hồn lại. 
Rõ là đã tám giờ sáng rồi, không phải hắn hẹn báo thức năm giờ rưỡi sao? Nghĩ đi nghĩ lại thì việc này cũng chỉ có Giản Kiều mới làm được thôi. Nhanh chóng mở máy tính làm cho xong cái dự án đấu thầu miếng đất cổ ở một khu phố cũ. Nhưng lạ là việc tính toán đã được giải quyết rất chi tiết, lại còn có ghi chú. 
"Hừ, cũng không đến nỗi vô dụng." Cảm thán một câu, Hoắc Thẩm Dịch nhanh chân sửa soạn lại để đến công ty. 
"Thẩm Dịch, không ăn sáng à?" Diệp Linh nhìn thằng oắt con của mình mà hỏi. 
Nhưng hắn tâm đâu nữa mà ăn với chả uống, tám giờ rồi đây có lẽ là lần đầu hắn dậy muộn như vậy. Từ trước đến nay cũng chỉ có lần này là hắn mới được ngon giấc, cũng không biết lý do là vì sao nữa. 
……………… 
" Hoắc Thiếu Khanh cậu nhất quyết không kèm học cho tôi đúng không?" Giản Kiều tức giận mà nói. 
Nhưng cái tên bên cạnh vẫn không để tâm gì, hắn vẫn cứ chăm chăm làm bài tập. Mặc kệ Giản Kiều có van xin hay là chửi bới gì cũng giả vờ như không nghe. 
"Được thôi, tôi đi nhờ lớp trưởng Đông Nam." Lần này có vẻ như cô tức giận rồi, còn chẳng thèm nhờ Hoắc Thiếu Khanh lấy một lần nữa. 
Trương Miễu Miễu cũng đã nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912904/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.