"Cô ta là ai mà ngang ngược vậy chứ." 
"Ném đá đi, đúng là loại phụ nữ không coi ai ra gì mà. Lại còn mắng cả nhân viên luôn cơ đấy." 
" Cô ta nghĩ mình giàu chắc mà đòi mua cả siêu thị, đúng là nghèo mà hay ra vẻ." 
"...." 
Ngày càng xôn xao lớn chuyện, mọi người đều tập trung chỉ trỏ Giản Kiều và Trương Miễu Miễu. 
Nhưng Giản Kiều vẫn bình tĩnh mà nói "Tôi có tiền nhưng mà là tiền trong sạch, không phải như chị phải bám váy đàn ông mới có được. Với lại lúc trước không phải chị còn bán tôi cho Lưu tổng sao, ông ta đã bị bại liệt cái đó rồi. Giờ lại đến Lưu tổng à." 
Nghe xong lời này Giản Trinh Trinh liền xanh hết cả mặt sợ hãi, cô ta cũng vừa biết chuyện Lưu tổng bị phế cái đó vào hồi sáng thôi. Thế cơ mà cô ta lại không biết chuyện này cũng là do một tay cô em gái này của mình làm ra. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà. 
"Cô đừng có mà dùng mấy lời đó đe dọa tôi, cô là cái thá gì chứ. Là đứa con hoang mà dám đặt đều à, tôi sẽ gọi Tình tổng đến đây cho xem." Nói rồi Giản Trinh Trinh cầm điện thoại lên mà gọi một cuộc gọi. Đầu dây bên kia vừa nghe máy thì cô ta liền ra vẻ ấm ức, kêu gào tên đàn ông phải đến cửa tiệm. 
Thấy tình nhân của mình bị ức hiếp mà chưa hiểu chuyện gì ông ta đã tức giận mà ra khỏi phòng tổng giám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912897/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.