Rầm! Một tiếng đống cửa mà cũng đủ để khiến Trịnh Hy Hy và Giản Kiều cảm thấy ớn lạnh rồi.
Hoắc Thẩm Dịch ép cô vào tường lạnh lùng phát ra từng câu từng chữ "Cô muốn tôi đưa người phụ nữ khác về nhà sao?"
'Tên này bị ấm đầu chăng, không phải từ khi Trịnh Hy Hy về nước tới giờ cô ta luôn bám lấy anh ta à?' Giản Kiều chẳng màng để ý lấy lời nói của Hoắc Thẩm Dịch mà luồn người chui ra khỏi vòng tay của tên đàn ông.
"Cũng đâu phải nhà tôi, anh thích làm gì thì làm." Trước khi đi tắm Giản Kiều cũng không quên văng cho Hoắc Thẩm Dịch một câu khiến hắn khó chịu, tối sầm mặt mày lại.
Róc rách, tiếng nước ấm xả vào bồn tắm nghe thật vang vỏng. Cởi chiếc áo xuống bên vai trái có một vết sẹo gần giống chiếc đuôi cáo hiện ra. Cũng chẳng ai biết vì sao lại có cái hình này ở đây nữa kể cả Giản Kiều.
Nhiều lần Giản Kiều cũng nghĩ tới nhưng chẳng nhớ được gì một phần kí ức lúc nhỏ, chắc là khoảng thời gian đó không có gì quá ấn tượng nên không có trong đầu cô hiện tại.
Bơ vơ suy nghĩ về câu nói của Hoắc Thẩm Dịch lúc nãy, Giản Kiều cứ thế mà có một cái cảm giác rất khó hiểu. "Mình chỉ là một thế thân cho người phụ nữ anh ta từng yêu rất sâu đậm thì lấy gì mà đòi hỏi có được mọi thứ, đúng là nghĩ nhiều rồi. Không thể để mọi thứ đi quá được."
Nói rồi Giản Kiều lén lút lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912875/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.