Chương trước
Chương sau
Rầm! Một tiếng đống cửa mà cũng đủ để khiến Trịnh Hy Hy và Giản Kiều cảm thấy ớn lạnh rồi.

Hoắc Thẩm Dịch ép cô vào tường lạnh lùng phát ra từng câu từng chữ "Cô muốn tôi đưa người phụ nữ khác về nhà sao?"

'Tên này bị ấm đầu chăng, không phải từ khi Trịnh Hy Hy về nước tới giờ cô ta luôn bám lấy anh ta à?' Giản Kiều chẳng màng để ý lấy lời nói của Hoắc Thẩm Dịch mà luồn người chui ra khỏi vòng tay của tên đàn ông.

"Cũng đâu phải nhà tôi, anh thích làm gì thì làm." Trước khi đi tắm Giản Kiều cũng không quên văng cho Hoắc Thẩm Dịch một câu khiến hắn khó chịu, tối sầm mặt mày lại.

Róc rách, tiếng nước ấm xả vào bồn tắm nghe thật vang vỏng. Cởi chiếc áo xuống bên vai trái có một vết sẹo gần giống chiếc đuôi cáo hiện ra. Cũng chẳng ai biết vì sao lại có cái hình này ở đây nữa kể cả Giản Kiều.

Nhiều lần Giản Kiều cũng nghĩ tới nhưng chẳng nhớ được gì một phần kí ức lúc nhỏ, chắc là khoảng thời gian đó không có gì quá ấn tượng nên không có trong đầu cô hiện tại.

Bơ vơ suy nghĩ về câu nói của Hoắc Thẩm Dịch lúc nãy, Giản Kiều cứ thế mà có một cái cảm giác rất khó hiểu. "Mình chỉ là một thế thân cho người phụ nữ anh ta từng yêu rất sâu đậm thì lấy gì mà đòi hỏi có được mọi thứ, đúng là nghĩ nhiều rồi. Không thể để mọi thứ đi quá được."

Nói rồi Giản Kiều lén lút lấy cái gì đó ở một góc khuất không mấy ai để ý tới. Hộp thuốc với cách sử dụng là sau mỗi lần quan hệ thì phải uống ít nhất một vài viên để tránh mang thai ngoài ý muốn.

Thì ra là thuốc tránh thai, Giản Kiều đúng thật là không muốn có con với Hoắc Thẩm Dịch nhưng cô còn chưa biết hắn đã triệt sản rồi. Uống thì có ích gì.

Cạch!

"Cô làm cái gì vậy, tôi chợt nhận ra đúng là nhà này nên xuất hiện thêm một chủ nhân mới rồi." Hoắc Thẩm Dịch đẩy cửa đi vào bất thình lình, may thay Giản Kiều đã nhanh tay giấu hộp thuốc đi một cách an toàn. Không thì để hắn biết cô vô tình như vậy thì lại lên cơn điên gì nữa.

Trong cơ thể trần truồng không một mảnh vải che thân, Giản Kiều liền hét lên "A, anh là đồ biến thái mau ra ngoài đi. Muốn tìm chủ nhân mới thì kiếm Trịnh Hy Hy, tôi không có hứng thú."

Hừ, lại dám nhắc cái tên người phụ nữ đó trước mặt hắn. Cô đúng là chưa biết trời cao đất dày là gì.

Hắn tiến đến mà ôm lấy Giản Kiều từ phía sau, quay người cô về hướng đối diện chiếc gương lớn trên tường. Hắn từ từ mà buông lời nham hiểm "Hãy nhìn cho rõ đời này cô chỉ có thể là của Hoắc Thẩm Dịch tôi và tôi cũng không đụng chạm vào người phụ nữ khác ngoài cô."

Vừa dứt lời hắn đã bắt đầu điên cuồng mà chiếm lấy từ đôi môi cho đến thân thể Giản Kiều ngay trong phòng tắm. Trịnh Hy Hy đứng ngay ngoài cánh cửa cũng nghe thấy từng tiếng rên rỉ của Giản Kiều mà tức xì khói quay gót đi về.

Lăn xả hết phòng tắm, Hoắc Thẩm Dịch chết tiệt vẫn chưa đủ thỏa mãn mà vừa làm công chuyện vừa lê lết đến chiếc giường mà lúc trước hắn bắt giúp việc thay hết chăn ga.

Giản Kiều thì có thù là nhớ dai, nhớ mãi không kiềm được mà châm chọc "Tôi nghĩ là anh nên dừng lại được rồi, lại mất công đổi giường."

Haha chúc mừng cô gái nhỏ vì đã thành công chọc tức Hoắc Thẩm Dịch, hắn nhếch môi vội vàng nói "Hừ, đúng thật là sẽ bẩn nhưng lần này không vứt mà đem đi cất đã được chưa? Từ nay cô không được tiếp xúc với Trịnh Hy Hy, mặc kệ cô ta thích làm gì thì làm."

Đúng là hơi choáng ngợp cái người đàn ông này lại không biết bị cái gì trong người mà ăn nói vớ vẩn thế. Nhưng lòng cô lại như có chút được ai ủi, nhẹ nhõm. Da thịt đụng chạm lấy nhau khiến cả hai đều cảm nhận được nhịp tim đang đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài của đối phương.

Phải chăng là bọn họ đã có cảm giác rung động?

……………

Ngày hôm sau, Giản Kiều kéo theo một cơ thể mỏi nhừ mà đi xuống cầu thang mà không may trật chân. Cũng may được Hoắc Thẩm Dịch đỡ kịp, cô bổ nhào vào lòng của người đàn ông một cách khách quan.

"Hôm qua chưa đủ hay sao mà vừa sáng đã quyến rũ tôi rồi." Hoắc Thẩm Dịch cố ý trêu chọc Giản Kiều.

Giương mặt lên nhìn hắn cô cũng không muốn chấp đâu nhưng nhìn cái biểu cảm đáng ghét này thì làm sao cô không bật lại cho được.

"Anh mà làm tôi chết thì sau này chỉ còn cách tìm Trịnh Hy Hy thỏa...ưm...anh lại hôn tôi. Tên điên này." Lại bị lợi dụng, còn chưa kịp nói xong mà hắn đã hôn lấy cô.

Nhưng cái giá phải trả là hắn đã bị cô cắn một cái đau điếng "Đừng để tôi nghe cô nhắc về cái tên Trịnh Hy Hy không thì kết cục có thể còn hơn đêm qua đó."

Hắn không trách cô vì cô cắn hắn mà lại đe dọa cô sau này không được nhắc đến tình cũ sao? Thôi thì cũng kệ vậy, cô cũng không ưa gì cái cô minh tinh ghê gớm, giả tạo kia là bao.

Người không chung đường thì không quan tâm vẫn tốt hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.