Hoắc Thẩm Dịch trở về nhà với khuôn mặt như được bôi trét ít than đen, giọng nói khó chịu thể hiện ra ngoài quá rõ. Giản Kiều thì lại chỉ biết nhịn cười, cô không ngờ cái người đàn ông mà trước đây cô luôn nghĩ là tàn độc, lạnh lùng bấy nhiêu thì giờ đây khi lên cơn ghen lại dễ thương đến thế.
Đúng là một bình giấm chua lớn mà, anh không nói không rằng gì với cô cả quãng đường về nhà rồi.
Thôi vậy để Giản Kiều mở lời trước "Không phải chứ, Hoắc thiếu của chúng ta lại biết ghen à?"
Haha, mở lời kiểu này cha con thằng nào cũng thêm phần tức chứ đừng nói là thay đổi sắc mặt từ dữ hóa lành gì đó.
Nhanh chân lên phòng có ý cắt đuôi Giản Kiều nhưng vừa đóng cửa thì lại ngủ thấy tiếng hét lên của cô "A."
Anh lo lắng lao ra rồi xem xét một lượt "Sao thế?"
"Haha, cuối cùng anh cũng chịu mở miệng à. Em tưởng anh tính không nói chuyện nữa chứ!" Đúng là cầu được nhưng mà ước thì chẳng thấy.
'Lại dám lấy an nguy của bản thân ra làm trò đùa với mình à, nhóc này khá đấy.' Anh kéo cô vào phòng rồi cứ thế khóa trái cứa lại phòng việc cô có ý định tẩu thoát.
Anh ghìm chặt cô vào tường rồi xuống giọng "Tại sao lại trốn anh đi gặp cái tên họ Tần đó, hắn không tốt đẹp gì đâu."
"Anh ấy cũng không đến...ưm...nỗi." Giản Kiều chưa kịp hết câu thì đã bị chiếm lấy bờ môi rồi.
Anh không cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912811/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.