Những bữa ăn của Giản Kiều cũng chính tay Hoắc Thẩm Dịch nấu, anh bắt đầu siêng năng chăm chút cô hơn. Đồ áo cũng mời riêng nhà thiết kế đến tận nơi đo đạc.
Giản Kiều soạn sửa phòng mình thì tấm ảnh của cô và mẹ cùng bức thư lúc trước rơi xuống sàn nhà. Sững lại một lúc cô từ tâm trạng vui vẻ lại trở về vẻ mặt u sầu, nhiều suy nghĩ.
Trương Miễu Miễu như đã hẹn nên cùng Bạch Kiến Sinh đến chơi với Giản Kiều. Vô tình phát hiện ra việc này cô cũng bất ngờ đến nổi không nghĩ ra cách gì trong chốc lát để lấy lại trạng thái vui vẻ cho bạn mình.
Hai cô gái ở trong căn phòng nói chuyện, Trương Miễu Miễu mở lời trước "Cậu không tính tìm thân thế của mình à, mẹ cậu mất rồi thì vẫn còn ông bố của cậu nữa mà."
Giản Kiều lắc đầu "Nhưng ông ấy cũng không từng tìm kiếm tớ và mẹ, có lẽ ông ấy cũng có gia đình mới rồi. Mình biết thì cũng có thể làm gì đây?"
Đúng là khổ tâm, người như Giản Kiều vốn không dễ nản lòng nhưng nhìn cô của bây giờ lại có chút khúc mắc khó gỡ.
Không đành lòng nhìn bạn mình phải buồn nên cô khuyên thêm mấy lời "Cậu chỉ cần biết ông ấy là ai, là người như thế nào là được thôi. Còn nhận hay không nhận người cha này thì còn phải xem cậu có muốn hay không đã. Có khi mẹ cậu và ông ấy có nỗi khổ gì đó nên mới phải lìa xa thì làm sao?"
"..." Thấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912804/chuong-87.html