Đến tận chiều cả nhà Hoắc gia mới đến Mĩ, chờ sẵn trước sân bay là mấy con xe xịn xò hãng Rolls-Royce. Người người trổ mắt nhìn xem đây là gia tộc nào mà giàu đến vậy.
Lại làm chấn động cả một vùng gần đó, Hoắc Thẩm Dịch bước ra khỏi xe rồi giang tay đón lấy Giản Kiều.
Hai con người xinh đẹp tựa tranh đúc ra thật mĩ mãn, Tần Ninh Ninh cũng từ ghế chính rời khỏi chỗ ngồi chạy đến cạnh Giản Kiều.
Cô thầm hỏi "Chị, chúng ta đi đến chỗ này làm gì vậy?"
Quả thật cô chỉ biết rằng Giản Kiều có ý định ra ngoài nên xin theo chứ không biết là đi đâu. Lắc đầu ngao ngán, người làm chị này thật không thể hiểu nổi tâm tính lương thiện, lạc quan của cô em trước mặt này.
"Chị cùng Dịch đi đón gia đình anh ấy, chắc em cũng biết Hoắc gia ở Trung Quốc nhỉ?" Giản Kiều nói.
"Ừm...hình như em chỉ quen mỗi ông Cảnh Hùng với một cái anh tên gì ấy nhỉ, lâu quá không gặp nên quên mất tên luôn rồi." Tần Ninh Ninh ấp úng suy nghĩ thật kĩ xem có quen ai ngoài ông nội của Hoắc Thẩm Dịch hay không thì hình ảnh một cậu con trai không rõ hiện lên trong đầu cô.
Người đó chắc hẳn không phải là Hoắc Thẩm Dịch vậy thì có thể là Hoắc Thiếu Khanh rồi.
Điểm giờ đã chuẩn, đúng lúc này cả gia đình Hoắc gia đi ra khỏi trung tâm. Diệp Linh vừa thấy Giản Kiều thì liền chạy đến, vui cười lên tiếng hỏi han "Nào, quay một vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912767/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.