Cả nhà họ Hoắc bắt đầu thay phiên nhau lên tặng quà cho Giản Kiều chỉ riêng Hoắc Cảnh Hùng là có hơi do dự. Ông thật sự không cách nào chấp nhận được sự thật Giản Kiều là cháu dâu hôn ước của mình.
Nhưng lại bị Lâm Hồng Nhung đẩy tay giục, bà nhỏ nhẹ lên tiếng "Ông mau đưa cái này lên đeo cho nó đi, sau này nó làm cháu dâu thì ông cứ đối xứ tốt với nó là được rồi còn gì."
Cũng đúng ha, thế rồi Hoắc Cảnh Hùng mới bước về phía Giản Kiều mà mở miệng "Ông có món quà này tặng cháu, mong cháu bỏ qua những chuyện không hay trước đây giữa chúng ta. Sau này Hoắc Cảnh Hùng và cái Hoắc gia này sẽ chia cho cháu 30 phần trăm cổ phần. Thế có được không?"
'Hả? Lão già đó đang nói cái gì vậy? Mình chỉ nói ông ấy tặng vật gia truyền cho Giản Kiều thôi mà, tại sao lại chi mạnh đến tận ba mươi phần trăm cổ phần Hoắc gia thế này?' Lâm Hồng Nhung cháy lên từng dòng suy nghĩ trong đầu.
"Bố đang nói ba mươi...ba mươi phần trăm cổ phần tặng cho Giản Kiều? Anh không nghe nhầm chứ Diệp Linh?" Hoắc Nguyên Đình nói.
"Hình như em cũng như anh đó, bố vừa nói cái gì thế?" Diệp Linh ngơ ngác ngờ ngàng hỏi lại.
Còn về Giản Kiều thì không thốt nên lời, cô bất ngờ đến nỗi đứng im rim, một lúc sau mới được Hoắc Thẩm Dịch gọi cho hoàn hồn lại.
"Giản Kiều....Kiều, mau nhận đi. Anh cho em thêm cổ phần của anh nữa là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912761/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.