Cao nhị, Thẩm Hàm qua thập phần thuận lợi, không thuận lợi duy nhất, đại khái chính là xí nghiệp của ba cậu bị cô lập, năm trước bởi vì ly hôn, hơn phân nửa tiền đều phân cho mẹ Thẩm Hàm, cho nên công ty từng bước sụp. Đối với này, thái độ Thẩm Hàm vẫn không sao cả, dù sao từ sau ly hôn người ba này đều không trở về thăm hắn lấy một lần, cho nên Thẩm Hàm cũng mừng rỡ tự tại. Một đời này Thẩm Hàm không giống đời trước, luôn cùng những hồ bằng cẩu hữu quậy với nhau, tương phản, hắn còn thành học bá, một đời trước đứng 1 đếm ngược nhiều lần giờ thành đứng 1 nhiều lần, có thể nói cả nhân sinh đều đã thay đổi. Cao trung sinh hoạt phong phú, luôn qua nhanh, còn không có cảm giác, bọn họ cũng tới cao tam. Cao tam khai giảng không bao lâu, ngay cả Sư Hiểu đều trở nên khẩn trương, cũng rất ít cùng Nghiêm Âu Lãng khắp nơi rải cẩu lương, đại khái chỉ có duy nhất một người không có khẩn trương là Phương Vũ Luân, thậm chí buổi tối cậu vẫn không tới trường tự học buổi tối. Thẩm Hàm cũng hướng trường học xin, lý do là buổi tối cậu muốn cùng Phương Vũ Luân ôn tập. Trường học cũng dung túng người đứng thứ 1, thứ 2 niên cấp, thoải mái hào phóng mà gật đầu, thậm chí còn làm bọn họ không cần quá áp lực, có thể phát huy trình độ bình thường là được. Kỳ thật Thẩm Hàm còn lo lắng, đó chính là Vương Tử Liên đã trở lại, chỉ là bởi vì chậm trễ một năm, cho nên cậu ta hiện tại học lớp 11. Vương Tử Liên không ở nơi này một năm, Hồng Khải Ngu qua cũng không được tốt lắm, bởi vì trường học đồn đãi vớ vẩn ép tới người này không thở nổi, mà lúc này hắn cùng bạn trai cũng tách ra ở riêng. Vương Tử Liên tới, Hồng Khải Ngu liền đi tìm. Vương Tử Liên nhìn Hồng Khải Ngu xinh đẹp, ánh mắt ôn nhu như lúc ban đầu, lôi kéo Hồng Khải Ngu đi khách sạn phụ cận, hai người phát hiện tuy một năm không gặp, nhưng lại càng thêm phù hợp, ít nhất ở trên giường là như thế. Vui sướng tràn trề mà làm một hồi, Hồng Khải Ngu sờ sờ mặt Vương Tử Liên nói: “Một năm này em vất vả.” Vương Tử Liên cười, “Em làm sai, đương nhiên nên chịu trừng phạt.” Vành mắt Hồng Khải Ngu đều đỏ, hắn thật thích Vương Tử Liên, vì cậu hắn đều nguyện ý. Vương Tử Liên cười cười, không nói lời nào, bởi vì xác thật cậu ta nên chịu trừng phạt, nguyên nhân chịu trừng phạt là cậu ta còn quá non, không đủ tàn nhẫn, dù sao đều đã làm, liền dứt khoát làm mới đúng, cậu ta hối hận không phải mình đã làm sai chuyện, mà là mình lúc ấy không dám làm gì Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân. Một năm cải tạo, cậu ta hiểu rõ, thế giới này vốn là gan lớn no chết nhát gan đói chết, mà cậu ta là kẻ nhát gan, nhưng về sau sẽ không, cậu ta phải chuẩn bị tốt mới được. Vương Tử Liên không biết ý nghĩ của mình có bao nhiêu cực đoan, bởi vì dù một năm qua, cậu ta cũng không có từ bỏ ý tưởng này, cho nên một năm này ngoan ngoãn, đều là cậu ta diễn kịch, cậu ta nhất định phải đúng hạn phóng thích mới được. Sở quản lý kỳ thật căn bản không phải nơi bình thản, bên trong hắc ám hoàn toàn không thua một xã hội, nhưng nơi này đều là thiếu niên. Vương Tử Liên không bao giờ nghĩ về nơi đó, nhưng cậu ta cũng không thấy tương lai, nếu không có tương lai, như vậy cậu ta nhất định phải kéo Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân làm đệm lưng. Cao tam học kỳ 1, cái gì cũng không phát sinh. Thẩm Hàm ở vườn trường gặp được Vương Tử Liên vài lần, mỗi lần cậu ta đều sẽ lễ phép gật đầu với Thẩm Hàm, Thẩm Hàm đương nhiên cũng sẽ mỉm cười lễ phép, nhưng Thẩm Hàm biết Vương Tử Liên tuyệt đối sẽ có động tác, bởi vì lúc quay người lại, Thẩm Hàm có thể cảm giác được tim đập nhanh, tim đập nhanh tuyệt không sai, bởi vì nguy hiểm, Vương Tử Liên tùy thời đều muốn giết Thẩm Hàm. Mặt ngoài bình tĩnh như cũ, Thẩm Hàm cũng sắp thi đại học, đêm trước khi thi, Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân ở nhà Thẩm Hàm ôn tập, không bao lâu, trong nhà đột nhiên mất điện. Bốn phía đều đen như mực, Thẩm Hàm ra cửa nhìn một chút, biệt thự bên cạnh cũng đen, ngay cả đèn đường đều không sáng. Đọc truyện tại ~ T rumTruyen. com ~ Tìm mấy ngọn nến, Thẩm Hàm nhỏ giọng nói với Phương Vũ Luân: “Phương Vũ Luân, chúng ta đồng sinh cộng tử được không?” Phương Vũ Luân ngẩng đầu, nói: “Có thể.” “Nếu chúng ta chết thật, ba mẹ cậu làm sao bây giờ?” “Bọn họ thực yêu tôi, nhưng bọn họ sẽ thoát khỏi, bởi vì bọn họ càng yêu đối phương.” “Được,” Thẩm Hàm cười khẽ hôn hôn trán Phương Vũ Luân, rồi sau đó sắc mặt trở nên thập phần nghiêm túc, “Mất điện hẳn là do người tạo thành.” “Sao lại thế này?” Phương Vũ Luân cũng khẩn trương lên. “Nếu không đoán sai, hẳn có người cố ý, điện 10 biệt thự liên kết, có người đóng áp của biệt thự, với lại, hệ thống đèn đường cùng biệt thự từ trước đến nay không liên quan, hiện tại đèn đường phụ cận đều mất, thậm chí cả phía sau cũng không, cho nên nếu chúng ta không có nến không có di động, vậy chúng ta hoàn toàn ở trong bóng đêm.” Phương Vũ Luân nghĩ nghĩ nói: “Nếu có thể thấy rõ ràng bên ngoài, tôi đại khái có thể phân tích có mấy người, từ nơi nào tiến vào, ước chừng mấy phút sẽ cùng chúng ta gặp, hiện tại trời tối……” Phương Vũ Luân chưa nói xong, bởi vì không nói Thẩm Hàm cũng hiểu, nhưng vài phút sau, Thẩm Hàm lấy ra hai thứ đồ khác. “Kính đêm, cầm đi. Còn có súng, cũng cầm.” Phương Vũ Luân nhận kính, rồi sau đó nhìn Thẩm Hàm. Thẩm Hàm cười nói: “Thế nào? Cảm thấy tôi đáng sợ sao?” “Không.” Thẩm Hàm như thế làm cậu không nghĩ tới nhưng cũng không làm cậu thấy đáng sợ, loại cảm giác sinh tử gắn bó ngược lại làm cậu an tâm, trước kia cậu luôn cảm thấy Thẩm Hàm quá ưu tú, cảm thấy ai cũng sẽ thích Thẩm Hàm, cậu vẫn luôn có loại bất an, nhưng hiện tại sẽ không, bởi vì giờ phút này cậu cùng Thẩm Hàm, chỉ có lẫn nhau. “Bọn họ khả năng đã tới, dù sao tổng áp cách nhà tôi không xa. Tôi báo nguy, di động báo, nhưng bọn họ khi nào đến còn không nhất định, nếu Vương Tử Liên điên rồi, cảnh sát còn chưa tới chúng ta liền xong rồi.” “Sẽ không, chúng ta sẽ không có việc gì.” Phương Vũ Luân đột nhiên hơi hơi mỉm cười, khóe môi cong như cành liễu ngày xuân, quét lòng Thẩm Hàm, thực ấm áp, thực tươi mát. Phương Vũ Luân đeo kính đêm, từ cửa sổ phòng Thẩm Hàm quan sát, bên trái là mặt cỏ đơn giản, tu bổ vẫn luôn thực chỉnh tề, lúc này nhìn lại vẫn chỉnh tề, không có dấu vết bị người dẫm qua. Bên phải là hoa viên nhỏ, a di chiếu cố Thẩm Hàm coi chừng, sau Phương Vũ Luân cũng thường xuyên hỗ trợ, nơi đó đều là đồ Phương Vũ Luân quen thuộc, đặc biệt 3 năm này, Phương Vũ Luân thường xuyên ngủ ở nhà Thẩm Hàm, cậu đối nơi này hiểu biết hoàn toàn có thể so với nhà mình. Trước hoa viên nhỏ là một mảnh thạch trúc đơn giản nhất, thời gian lâu, Phương Vũ Luân rất thích loại hoa nhỏ này. Thạch trúc thật nhỏ, cho nên nhìn qua là một mảnh, với lại đóa hoa cùng đóa hoa cơ hồ không có khe hở, nhưng hiện tại nhìn lại, nơi đó đã có vài khe hở. Phương Vũ Luân bước nhanh ra khỏi phòng Thẩm Hàm, nhìn qua hướng khác, lại trở về, cậu thấp giọng nói: “Tổng cộng ba người, nhưng thủ đoạn so với lần trước cao hơn, với lại trong tay hẳn là có vũ khí, ít nhất trong tay mang theo dao nhỏ thực sắc bén.” Thẩm Hàm không đuổi theo hỏi Phương Vũ Luân là thế nào kết luận ra, lúc này chuyện quan trọng nhất của hai người bọn họ là mạng sống. Lúc Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân đều khẩn trương vạn phần, bỗng nơi xa đột nhiên vang lên tiếng lớn, ngay sau đó không trung tựa hồ đều sáng. Thẩm Hàm giật mình, lôi kéo Phương Vũ Luân lăn đến sau sô pha, bên ngoài vang lớn từng tiếng không ngừng, từng đóa pháo hoa nở rộ đến sáng lạn bắt mắt trong đêm. Rất nhiều người đều nhìn pháo hoa ngoài cửa sổ, không ai sẽ để ý, những động tĩnh thật nhỏ bên người. Đúng rồi, so với pháo hoa, lúc này trong nhà Thẩm Hàm năm tiếng súng là “Động tĩnh thật nhỏ”. Súng bắn lung tung rối loạn, Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân cũng không dám động, vài phút sau, bên ngoài pháo hoa đã kết thúc, tiếng súng cũng theo đó kết thúc. “Không ai.” Thẩm Hàm nghe được một thanh âm, từ hàng hiên truyền đến. “Sẽ không, bọn họ khẳng định ở chỗ này, tôi xác định, tiếp tục tìm.” Đây là giọng Vương Tử Liên. “Được.” Đây là hai người cùng trả lời Vương Tử Liên. Thẩm Hàm thầm nghĩ, không ổn, Vương Tử Liên sao lại trở nên tàn nhẫn như vậy, vào cửa liền nổ súng, vô luận bên trong có người không, cứ bắn phá trước, này cũng nói lên cậu ta muốn giết hắn. Thẩm Hàm không rõ, động tác lớn vậy, cảnh sát khẳng định sẽ không tha cậu ta, vậy cậu ta vì cái gì còn trắng trợn táo bạo? Đối với Vương Tử Liên, cậu ta khẳng định chết, cho nên trước đó, cậu ta sẽ điên. Khi Thẩm Hàm nghĩ, trên đầu hắn là một khẩu súng. Thẩm Hàm giơ tay chậm rãi đứng lên, Phương Vũ Luân cũng theo đứng lên, súng của Vương Tử Liên không buông, thẳng tắp chạm đầu Thẩm Hàm. “Thẩm Hàm, lúc này cậu không chạy được.” Vương Tử Liên nói lời này, ánh mắt hung ác nham hiểm, như ác quỷ, trừng Thẩm Hàm, trong mắt có oán hận. Thẩm Hàm giơ đôi tay, không dám động, bởi vì hắn vừa động nói không chừng sẽ kích thích dây thần kinh nào đó của Vương Tử Liên, nổ sủng, hắn liền chết thẳng cẳng. “Tôi cũng không tính chạy.” Thẩm Hàm nói. Hai người sau Vương Tử Liên cũng theo tiến vào, mỗi người đều mang mũ lưỡi trai màu đen, trong tay cầm súng, ánh mắt chuyên chú mà lạnh nhạt. “Thẩm Hàm, Phương Vũ Luân, là các cậu hại tôi.” Vương Tử Liên nói, liền định bóp cò. Lúc này, phía sau họ vang lên một tiếng “Meo”, hai sát thủ nhìn lại, thấy một con mèo đen béo lớn, nhàn nhã mà đi tới, bên người nó còn có một con mèo nhỏ tuyết trắng, cũng rất béo, nhìn qua rất cao ngạo. Bệ Hạ nhìn nhìn tình hình trong phòng, sau đó chậm rì rì đi vào, ở sô pha tìm vị trí, nằm xuống. Nhất Mỹ thấy Bệ Hạ đi vào, vì thế cũng theo vào, ở sô pha tìm một vị trí khác nằm sấp xuống, tựa hồ chuẩn bị ngủ. Hai sát thủ dừng tầm mắt trên người Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân, lúc này Vương Tử Liên tựa hồ đã quyết định không nhiều lời, ngón trỏ dừng trên cò súng. Nghàn cân treo sợi tóc, Thẩm Hàm hét lớn một tiếng, “Lên!” Sau đó cúi người thoát khỏi súng của Vương Tử Liên, ngay sau đó quét chân đánh ngã Vương Tử Liên mà bên kia, Bệ Hạ cùng Nhất Mỹ chợt nhảy, xoát xoát hai móng vuốt, cào đôi mắt sát thủ, sát thủ nháy mắt ngã xuống trên mặt đất, muốn cầm súng, Phương Vũ Luân cũng đá súng của hai người. Vương Tử Liên giận dữ ngã trên mặt đất, Thẩm Hàm muốn đi giúp Phương Vũ Luân, kết quả đột nhiên cậu ta ôm lấy một chân Thẩm Hàm, trong tay không biết khi nào có dao nhỏ sắc bén. “Tôi giết cậu!” Vương Tử Liên mất đi lý trí, điên cuồng mà kêu. Thẩm Hàm đứng, dùng một chân khác, bỗng đá, dao nhỏ trong tay Vương Tử Liên cũng rơi xuống đất, tay cũng bị Thẩm Hàm đá sưng. Nhưng dù vậy, Vương Tử Liên vẫn không buông tay, thậm chí cắn trên đùi Thẩm Hàm, Thẩm Hàm vỗ gáy, Vương Tử Liên lập tức té xỉu. Cảnh sát cũng tới rồi, Thẩm Hàm biết lần này, Vương Tử Liên đại khái không ra được. Hết thảy trần ai lạc định, Thẩm Hàm cùng Phương Vũ Luân nhìn phòng như lỗ châu mai cười. “Cậu cười lên rất đẹp.” Thẩm Hàm nói. “Meo meo.” Nói bừa. “Cậu ấy không nói bừa, nhưng hôm nay cảm ơn chúng mày.” Phương Vũ Luân nói. “Meo meo, meo……” Yếu gà, nếu không có ta, các ngươi liền chết, mau tới cúng bái ta, ngươi nhân loại ngu xuẩn này, dám cắt trứng trứng của ta, ngươi đời này đều là nô lệ của ta. “Đó là vì tốt cho mày, mèo nhà khác cũng đi làm hạn chế sinh đẻ.” “Meo meo meo, meo……” Nói bậy bạ, lúc ngươi mang ta đi làm hạn chế sinh đẻ ta còn chưa phải mèo nhà, là ngươi ngạnh ôm ta đi, ngươi hỗn đản. “Meo meo, meo meo meo meo meo meo.” Không có việc gì, ta còn thích ngươi. Nhất Mỹ nói. “Nó béo vậy, Nhất Mỹ, mày có thể nghĩ lại.” Thẩm Hàm:…… Năm thi đại học này, Phương Vũ Luân là Trạng Nguyên tỉnh, Thẩm Hàm là thứ 2 toàn tỉnh, trường học đều cho rằng hai người bọn họ sẽ báo B đại Q đại, hai người bọn họ lại báo đại học Sư Phạm. Hồng Khải Ngu sau khi Vương Tử Liên bị bắt thì từ chức, rời Túc Vân 1. Bốn năm sau, Thẩm Hàm cự tuyệt rất nhiều lời mời, trở về tiểu học, mà Phương Vũ Luân tiếp tục học thạc sĩ, vài năm sau tiếp tục học tiến sĩ, cuối cùng lưu giáo làm giảng viên đại học. Sư Hiểu trở thành một lập trình viên, mỗi ngày mệt đến muốn chết, Nghiêm Âu Lãng trở thành bác sĩ, cũng là mệt muốn chết, nhưng vô luận thế nào, bọn họ cũng cực cực khổ khổ mà đi tới hôn nhân, thậm chí được ba mẹ hai bên duy trì. Mười ba năm sau, mèo đen Bệ Hạ cùng Nhất Mỹ mất tích, ai cũng không biết chúng nó đi nơi nào. Thẩm Hàm nhìn hai đứa, cười, hắn biết Bệ Hạ cùng Nhất Mỹ nhất định thực hạnh phúc, vô luận ở thế giới nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]