Tần Văn Chiếu có ý lôi kéo, chỉ là lúc này, người bị dao động cũng không nhiều, A Thành đầy mặt kinh ngạc: “Tôi đời này còn chưa từng yêu đương đâu á, anh nói tang thi vừa rồi là người yêu tôi, tôi đây cũng muốn hỏi chúng ta quen lâu chưa, anh thế mà biết người yêu tôi trông thế nào?”
A Thành một bước cũng không nhường, Tần Văn Chiếu cũng phát hiện hắn ta thật sự không gặm nổi A Thành khối xương cứng này, vì thế lại nói: “Thẩm Hàm, tôi với tiểu Mỹ đối đãi với cậu không tệ đi, mới mạt thế hai chúng tôi mang theo cậu, thậm chí còn cung cấp đồ ăn cho cậu với ba cậu, thế mà lúc này cậu lại cắm đao sau lưng, này tính là đàn ông hả?”
Thẩm Hàm buông tay, cười nói: “Tôi cảm ơn anh.”
Thẩm Hàm nói trắng ra, Tần Văn Chiếu bị nghẹn, nhưng hai bên đều không có chứng cứ, người khác cũng không thể phán đoán, vì thế Tôn Dương đi ra nói: “Được rồi được rồi, đừng náo, phụ cận hình như có không nhiều tang thi, mau để đồ lên xe, chúng ta trở về, chậm thì không tốt.”
Tôn Dương nói xong, tất cả mọi người đều đồng ý, bởi vì bọn họ cũng không muốn lại nghe Tần Văn Chiếu A Thành cãi tiếp, với lại nơi này có nhiều đồ ăn như vậy, bọn họ cũng ngo ngoe rục rịch.
Kỳ thật Tần Văn Chiếu cũng chờ lời này, bởi vì tranh cãi nữa, hắn ta tuyệt đối không chiếm ưu thế, biện pháp giải quyết tốt nhất chính là về căn cứ trước, sau đó lại giải quyết hai người kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chuan-phao-hoi-nghich-tap/1794762/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.