"Khả năng hấp thụ của thuốc khá nhẹ, để phòng ngừa xuất hiện vấn đề sau này, đề nghị nằm viện quan sát thêm." 
Mạnh Tây Nguyệt nhìn Hạ Ngữ An đang nằm trên giường bệnh, gương mặt luôn rạng rỡ lúc này lại mang theo nét yếu ớt: "Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ." 
Bác sĩ đút tay vào túi, gật đầu rời đi. 
Mạnh Tây Nguyệt nhìn ra cửa sổ, đêm đã khuya, rồi lại nhìn về phía thư kí Cao và trợ lí Lý đi theo bên cạnh, nói: "Hai người về trước đi." 
Trợ lí Lý gần như là phụ tá riêng của Mạnh Tây Nguyệt, luôn do anh ta đưa Mạnh Tây Nguyệt về nhà: "Tổng giám đốc, hay là tôi cũng ở lại đây đi." 
Mạnh Tây Nguyệt từ chối: "Không cần, tôi cũng không ở lại đây bao lâu, lát nữa tôi sẽ liên lạc với tổng giám đốc Hạ thị." 
Trợ lí Lý không nói thêm gì, để lại chìa khóa xe rồi đi cùng với thư kí Cao, chỉ là trước khi ra về, thư kí Cao nhìn về phía Hạ Ngữ An nằm trên giường bệnh một cách đầy ẩn ý. 
Mạnh Tây Nguyệt liên lạc với Hạ Kha, mặc dù là điện thoại riêng nhưng lại do thư kí bắt máy, kết quả được cho biết Hạ Kha đã đi công tác, không ở trong thành phố. Hết cách, Mạnh Tây Nguyệt chỉ có thể ở lại đây. 
Trái lại, Hạ Ngữ An ngủ rất ngon. Nàng bị dày vò lâu như vậy, sớm đã mệt mỏi, vừa vào đến bệnh viện, cả người lập tức thả lỏng, ngủ không chút lo lắng. 
Nghe thấy tiếng hít thở kéo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chuan-dung-vo-ga-chong/2304872/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.