Cũng may bệnh bao tử của Mạnh Tây Nguyệt cũng không phải quá nghiêm trọng. chỉ cần chăm sóc sức khỏe nhiều một chút thì sẽ không có vấn đề gì.
Hạ Ngữ An còn nghiêm túc hỏi bác sĩ nên điều dưỡng như thế nào.
Bác sĩ nói vô cùng kĩ càng. Hạ Ngữ An lắng nghe một cách chân thành. Dáng vẻ chăm chú kia khiến cho bác sĩ không khỏi nói nhiều hơn một chút.
Nói xong, vẫn không quên tổng kết: "Mấy người trẻ tuổi thật sư quá liều mạng. Sức khỏe này là của mình, phải chú ý nhiều hơn một chút mới đúng."
Nói đến đây, bác sĩ không khỏi lại nghĩ đến đứa con trai nhà mình. Sắp ba mươi tuổi rồi, cả ngày chỉ biết đến công việc, bận tối mặt tối mũi, có đôi khi có thể tăng ca liên tục trong cả tháng trời. Ông ấy cũng rất đau lòng, nhưng lại không thể kêu anh ta từ chức. Hết cách, điều ông ấy có thể làm chính là bồi bổ sức khỏe cho con trai mình.
Vị bác sĩ già nhìn kỹ Hạ Ngữ An, gương mặt căng đầy sức sống, dáng người cũng đẹp, không khỏi suy nghĩ, con của ông ấy vẫn chưa có người yêu.
Ông ấy cũng sắp đến giờ tan làm rồi, bây giờ khá thong thả, cho nên nói chuyện phiếm vài câu: "Cô gái nhỏ, có người yêu chưa?"
Hạ Ngữ An ngây người. Vị bác sĩ già này có gương mặt hiền lành, trông như một người lớn tuổi thân thiết. Nàng ngoan ngoãn trả lời: "Dạ có."
Bác sĩ già thở dài, đáng tiếc nói: "Không biết thằng nhóc nào lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chuan-dung-vo-ga-chong/2304828/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.