"Chú nói cái gì??" 
Năm đó.... 
"Tuyết nhi! Chúng ta ra ngoài chơi nha con!" 
Tô Thanh ẵm trên tay 1 bé gái trắng trẻo, dễ thương, 2 má căng phúng phính và đôi mắt sáng xinh đẹp tựa vì sao... bé gái đó không ai khác chính là Lãnh Tuyết. 
Tô Thanh bế Lãnh Tuyết ra 1 công viên tĩnh lặng chơi, bà ngồi trên chiếc xích đu đung đưa mỉm cười ngắm nhìn Lãnh Tuyết thích thú chạy hết chỗ này hái hoa đến chỗ kia nghịch ngợm. Tô Thanh đưa tay thổi những bong bóng bọt xà phòng lên, Lãnh Tuyết ngơ ngác nhìn rồi cười khúc khích chạy theo bắt lấy chúng. Khung cảnh thật sự rất dễ chịu nếu như.... 
"TUYẾT NHI!!! CẨN THẬN!!!" 
KÉT!!!! 
Tiếng thắng xe vang lên, Tô Thanh hốt hoảng chạy lại kéo Lãnh Tuyết ra ngay khi chiếc xe suýt tông phải cô. Bà bế Lãnh Tuyết lên, 1 lốp người áo đen bước ra và trong chốc lát đã bao vây lấy 2 người.. 
"Mấy... mấy người là ai??" - Tô Thanh hơi sợ nhìn chúng. 
"Tóm con bé trong tay cô ta lại đây!" - tên cầm đầu nói nhỏ với người đứng cạnh hắn. 
Chúng liền đi tới gần Tô Thanh, 1 phát cướp lấy Lãnh Tuyết. Lãnh Tuyết bị tóm được, nét mặt ngây thơ trở nên sợ hãi, cô òa khóc.. 
"Mẹ ơi!! Mẹ ơi!!" 
"CÂM MIỆNG NGAY!!!" - hắn lấy tay bóp miệng Lãnh Tuyết khiến mặt cô càng trở nên tái nhợt. 
"THẢ CON BÉ RA!!! MẤY NGƯỜI MUỐN GÌ???" - Tô Thanh không chịu được liền hét lên. 
"Muốn chính là thế này..!" - nói rồi tên cầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chu-nhan-toi-yeu-em/2424409/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.