"PHÁ NÁT CÁNH CỬA KIA RA!!!" 
"Dạ???" 
Nghe Nhan Thần quát ầm lên, Khiết Hạo lớ ngớ không hiểu nhưng nhìn qua cái tình hình Nhan Thần lúc này và để ý mới biết không thấy Lãnh Tuyết đâu, cậu chợt cảm thấy điều bất ổn mà tròn mắt quay phắt người nhìn cánh cửa kia.. 
"Chả... chả lẽ... 
NGƯỜI ĐÂU!!! PHÁ CÁNH CỬA ĐÓ RA!!! MAU CỨU LÃNH TUYẾT TIỂU THƯ NHANH!!!" 
Phía Lãnh Tuyết, cô nghe thấy tiếng quát dữ dội của Nhan Thần ngoài kia và lại còn có tiếng Khiết Hạo nữa mà phì cười. Tuy đã cố bịt mũi nhưng không thể không hít phải khí trong phòng này, giờ đây cổ họng đau rát, đầu óc choáng váng. Cô mất sức ngã ra sàn nằm thở hổn hển, mắt lim dim như sẽ nhắm lại mãi mãi. 
______________________________ 
_Lục gia_ 
"Sao giờ mới xuống? Định đi đâu đấy??" - Trí Sơn đưa mắt nhìn Lam Khả bước xuống cầu thang mà lên tiếng hỏi. 
"Con đến tập đoàn đây." - Lam Khả nhàn nhạt trả lời. 
"Ờ, đến đấy mà coi lũ thuộc hạ của con làm ăn tới đâu rồi đi kìa..!" 
"Ba nói thế là sao?" - Lam Khả nhíu mày. 
"Thì từ lúc về thấy con tức giận bỏ lên phòng, chúng nó có nói cho ta biết nguyên nhân. Ta bảo muốn con nguôi giận thì tự đi mà làm các bước kế hoạch tiếp theo để ra tay với Nhan Thần..! Bọn nó đi cách đây 30 phút rồi!" - Trí Sơn nhìn đồng hồ ung dung nói. 
"Vậy có Tuyết ở đó không thế??" 
"Làm sao mà ta biết được!! Lúc nào cũng Tuyết! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chu-nhan-toi-yeu-em/2424390/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.