Editor:Gà tròn vo
Beta – reader: LK
Vành mắt chợt nóng rần lên.
Ta cảm giác, có một dòng nước ấm nóng hòa cùng những giọt mưa kéo nhau rơi xuống mặt đất.
Lời nói của ta dường như cũng bị tiếng mưa nuốt trôi. Nếu không để ý nghe, hẳn sẽ không thể hiểu được.
Ta chờ thật lâu, mãi mà không nghe thấy hắn đáp lại.
Ta còn nghĩ rằng, hắn là không nghe thấy.
Hắn không đẩy xích đu nữa, xích đu chậm rãi dừng lại.
Hắn ôm lấy ta từ phía sau, nói: “Nhiên nhi, ngươi muốn nghe Trẫm trả lời như thế nào?”
“…..Ta không biết.” Ngươi không trả lời thì ta cảm thấy bị tổn thương, mà ngươi nếu trả lời, cho dù là sự thực hay lừa dối, ta càng cảm thấy khó chịu.
Ta thích nhị sư huynh, nhưng ta lại yêu Hoàng Thượng.
Kỳ thật, hai người bọn họ nhiều lúc cũng giống nhau. Biểu tình ôn nhu hay bá đạo, đều rất giống nhau.
Ta nói: “Ngươi có thể để ta yên tĩnh một lúc được không?”
“Nhiên nhi?”
“Hiện tại….. ít nhất hiện tại ta không muốn gặp ngươi. Ngươi đi đi, hãy để ta yên tĩnh….. một mình…..”
Hắn ôm lấy ta, đặt một nụ hôn đầy yêu thương trên đỉnh đầu rồi mới rời đi.
Tô phủ là một gánh nặng trong lòng ta, còn Thiên Hương là một mối bận tâm.
Lại qua một tháng, ta với Thiên Hương cũng chỉ có thư từ qua lại. Rất nhiều lần ta đề nghị gặp hắn nhưng hắn lại hết lần này qua lần khác đều viện đủ lý do từ chối.
Ta có chút bực bội xé rách bức thư trong tay. quăng đầy trên mặt đất, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353447/chuong-54-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.