Editor:Gà tròn vo
Beta – reader: LK
Đánh xe chạy thẳng tới gần cổng thành ta mới hãm ngựa lại hỏi han mấy người dân đường đi.
Tiếp tục đánh xe khoảng nửa canh giờ, ta bắt đầu cảm thấy một mùi thơm thoang thoảng, dịu nhẹ, thanh khiết.
Quả nhiên, đi thêm một quãng ngắn nữa ta liền thấy một vườn hoa mai mơ*đương khoe sắc quyến rũ.
* hoa mai mơ: Loài mai mơ này ra hoa vào cuối mùa đông – đầu mùa xuân, thông thường là cuối tháng 1 hay đầu tháng 2 ở khu vực Đông Á, trước khi ra lá. Tại Trung Quốc, mùa quả chín trùng với mùa mưa tại khu vực Giang Nam, nên người ta gọi giai đoạn này là “mai vũ” (梅雨). Bên cạnh đó, hoa mai mơ là một trong “tứ quân tử” (四君子) tại Trung Quốc (cùng lan, cúc, và trúc) và chúng là biểu tượng của sự cao quý, hào hiệp.
Gió thổi vi vu, tuyết trắng từng bông nhẹ rơi chạm lên cánh hoa cùng màu yếu mềm kia tạo nên một bức tranh thật hoàn mỹ.
Ta tiến vào trong xe, dùng chăn dày gói thật chặt Thiên Hương vào rồi mới ôm hắn bước ra ngoài. Nhìn chung quanh một lát, ta quyết định ôm Thiên Hương ngồi dưới gốc cây cổ thụ kia.
Tựa lưng vào gốc cây, ta vươn tay nhẹ xoa hai bên má lộ ra ngoài của Thiên Hương.
Khẽ cười, ta hỏi: “Thiên Hương, ngươi còn muốn ngủ tới khi nào…..”
Ngươi còn muốn ngủ tới khi nào đây? Ngươi đã ngủ cả một mùa xuân, hạ qua cũng không chịu dậy chơi với ta, thu đến vẫn không chịu mở mắt nhìn ta, nay đông sang ngươi chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353435/chuong-48-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.