Editor:Gà tròn vo
Beta – reader: LK
Cuộc sống trước khi Vũ phi xuất hiện đều rất yên ổn, nhàn hạ.
Nhưng hiện nay thì đã khác rồi! Từ cái hôm Vũ phi xuất hiện tại Mặc các, ta lại ước ao có thể trở về ngày tháng trước kia.
Bây giờ, chỉ cần sơ xuất một chút là bị đầu độc, rảnh ra là có thích khách ghé thăm, đôi khi còn những tai vạ không tên từ trên trời giáng xuống…..
Đối với những tai họa đó, ta cũng không thèm bận tâm.
Một ngày nọ, khi cùng Hoàng Thượng đồng giường, hắn chợt cầm lấy một lọn tóc của ta vân vê nói: “Nữ nhân đôi khi có ăn dấm chua, ngươi cũng đừng để ý.”
Nhẹ cười, ta nói: “Biết.”
Buông lọn tóc trong tay, Hoàng Thượng nhìn thẳng vào mắt ta rồi nói: “Như vậy, Nhiên nhi thì sao? Bộ dạng của ngươi khi ăn dấm chua sẽ như thế nào?”
Ghen tuông, ta cũng không phải chưa từng nếm qua.
Năm đó, khi được biết người nhị sư huynh thích là Trình Hâm, mà ta chỉ là vật thế thân, lại còn bắt gặp cảnh hai người thân thiết, quả thực tâm ta tựa như bị xát muối. Năm đó, có lẽ ta còn quá nhỏ…..
Ta nói: “Nhận không ra người.”
Hắn hôn nhẹ lên mắt ta, nói: “Dù sao ta cũng rất muốn nhìn thấy nha.”
E rằng cả đời này ngươi cũng không có cơ hội đó. Ta nhạt nhạt cười, miễn cho ý kiến.
Thời gian cứ thế trôi qua không mảy may thương tiếc.
Chớp mắt, những cơn gió se lạnh của mùa thu đã được thay thế bằng cơn mưa tuyết đầu mùa.
Tuyết trắng rắc đầy sân, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353427/chuong-44-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.