Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Hắn cầm tay ta dắt ra chợ lớn.
Hắn hỏi: “Ngươi thích cái gì?”
Ta chỉ cái gì hắn cũng đều mua cho ta, tiện thể còn nhờ người mang về phòng trọ luôn nữa.
Sau đó, hắn lấy từ trong áo một con dao nhỏ đưa cho ta.
Con dao găm này rất đẹp, ở phần chuôi được trạm trổ rất tinh tế, vỏ ngoài lại còn được gắn mấy viên đá quý lấp lánh nữa. Ta vui vẻ nhận, nắm chặt trong tay ngắm mãi.
Hắn nhẹ giọng gọi: “Nhiên nhi.”
“Ân?” Ta khó hiểu nhìn hắn.
Hắn hỏi: “Ngươi chính là Nhiên nhi của ta?”
Ta nháy máy mấy cái, hai mắt trực tiếp nhìn hắn, một lúc sau ta lắc lắc đầu nói: “Ta không phải Nhiên nhi của ngươi.”
Hắn nhíu mày lại sau đó nhanh chóng giật lại con dao nhỏ trong tay ta.
Ta “A” lên một tiếng, muốn đoạt lại nhưng hắn lại giơ cao lên không cho ta với tới.
Ta cố gắng kiễng chân hết cỡ mong đoạt lại nhưng cố mãi mà không được. Hắn nhìn ta nói: “Nếu ngươi nói ngươi chính là Nhiên nhi của ta, ta liền cho ngươi vật này.”
Ta hít hít mũi, nghĩ nghĩ nói: “Ngươi cho ta, ta chính là của ngươi.”
Vừa lòng với câu nói, hắn đưa lại cho ta con dao kia.
Ta “khanh khách” cười, vui mừng cầm con dao này trở về khách điếm, đi thẳng tới trước phòng của tương du quân.
Hắn vẫn lẳng lặng một đường đi theo sau ta.
Ta rón rén mở cửa phòng, cũng may tên này không cài then nên ta rất thuận lợi tiến vào.
Ta rướn cổ nhìn thấy tương du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353381/chuong-19-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.