Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Trong thoáng chốc, cả khu chợ lâm vào không gian yên lặng, mọi người ai ai cũng hướng ánh mắt tới chỗ ta cùng nhị sư huynh.
Một lát sau, ta thoáng nghe thấy có người nói: “Đây chính là thuật dịch dung trong truyền thuyết ư?”
“Hoàn toàn không nhìn ra, thật lợi hại…”
Tay phải khẽ xoa xoa gò má, ta nói: “Ngươi muốn gì?”
Hắn nhíu mày, ánh mát băng lạnh, nói: “Ngươi không phải Tô Nhiên, ngươi không phải…” Hắn cứ thế lẩm nhẩm trong miệng.
Khóe môi giơ lên, ta nói: “…Ta, ta đã bảo ngươi nhận nhầm người rồi mà.” Nói xong, ta mau chóng lui đi.
Thật hú hồn, lúc trước may mà ta đề phòng dán hai lớp dịch dung, lại thoa một lớp phấn trên mặt thật của mình, chứ không thì đã bị phát hiện rồi.
Thở dài một hơi, ta đảo quanh chợ mua mấy món đồ chơi lạ lạ cùng lương khô đi đường.
Ôm đống đồ mới thu hoạch được trở về quán trọ thì đã là buổi trưa.
Ăn qua ít cơm, ta thu dọn hành lý, trả phòng, lên ngựa tiếp tục cuộc hành trình về kinh thành.
Một đường chạy thẳng qua cổng thành, lại qua tiếp một trấn nữa.
Khi hoàng hôn dần buông xuống, ta dừng chân tại một thôn trang nhỏ.
Đi vào trong thôn, vì ta là người lạ nên hầu hết mọi ánh mắt đều đổ dồn về ta. Có ánh mắt tràn đầy ham muốn, có ánh mắt lại đầy nhiệt tình, cũng như tò mò.
Thấy ta đi đến, bọn họ niềm nở mời ta cùng dùng cơm. Mọi người nơi đây không nuôi heo cũng sẽ nuôi gà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353377/chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.