Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Chỉ có một chén cháo kèm một đĩa rau. So với bàn thức ăn hoa lệ kia thì những thứ này thật là mộc mạc.
Thứ ta muốn ăn là thịt. Nhìn hai mảng trắng trắng xanh xanh này, lại nhìn mỹ vị trên bàn kia, như thế nào cũng không có hứng thú cho được.
Nước mắt dâng lên. Ta ngước nhìn ngũ sư huynh. Chợt cảm thấy hắn thật là keo kiệt quá đi.
Ngũ sư huynh bất chợt vỗ đầu ta, xém chút lại khiến ta ngã lần nữa.
Hắn nói: “Nhiên nhi, ngươi đã hôn mê bất tỉnh mấy ngày rồi, vẫn là không nên ăn nhiều đồ thịt thà. Nên ăn nhiều rau xanh và mấy đồ thanh đạm một chút.” Nói xong liền uy ta một thìa cháo.
Ta ngoan ngoãn hé miệng.
Ta nói: “Đệ muốn ăn thịt, chính là hồng thiêu nhục (thịt kho tàu) cơ.”
Hắn đánh mắt nhìn ta một cái, nói: “Mấy ngày nay đệ cũng chỉ được phép ăn thịt xay nhuyễn thôi.”
“… Đệ muốn ăn tôm a.”
“Ăn, ăn, ăn!! Đệ chỉ biết có ăn thôi à. Hôm nay đệ chỉ được phép ăn cháo trắng cùng rau xanh thôi.”
… Đây là thái độ đối đãi với ân nhân cứu mạng sao? Này, đây không phải là lấy oán trả ơn ư?
Nhìn về phía nhị sư huynh, ta lộ ra vẻ đáng thương.
Nhị sư huynh mỉm cười, với tay gắp một miếng cá, xem xét cẩn thận rồi mới đút cho ta.
Ta hài lòng mà ăn. Trong lòng thầm cảm thán, nhị sư huynh vẫn là tốt nhất.
Ngũ sư huynh bất mãn nói: “Nhị sư huynh, huynh thực nuông chiều lục sư đệ quá.”
Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353356/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.