Edit: ĐẬU
Hôm nay Tống Tuyết Xuyên định dẫn Tống Xuân Vũ đi ra sau núi nhìn một chút. Đều nói dựa vào núi mà kiếm ăn, trong núi chắc chắn sẽ có nhiều sản vật và thảo dược. Không phải trong tiểu thuyết đều viết nhân vật chính sau khi xuyên qua đều dựa vào núi mà kiếm được một thùng tiền đó sao? Nếu như hắn cũng có thể hái thảo dược mà kiếm tiền vậy thì có tiền vốn để làm ăn rồi.
Sau khi cùng Tống Xuân Vũ ăn sáng xong, Tống Tuyết Xuyên đi vào phòng tạp vật tìm một cái gùi đeo lên lưng, lại lấy thêm một sợi dây để một lát tiện thể chặt chút củi bó lại mang về.
Củi mà bọn họ đốt mấy ngày nay đều do tiểu thúc mang sang đưa, rất nhanh đã không còn củi mà dùng, lần này vào núi thuận tiện chặt thêm một bó.
Hai người đi dọc theo con đường ngoài thôn đi đến chân núi.
"Xuân Vũ, trên núi có bảo bối gì đáng tiền không?" Tống Tuyết Xuyên vừa đi vừa cùng Tống Xuân Vũ nói chuyện phiếm.
"Bảo bối đáng tiền thì đều nằm tận trong núi sâu ý, chúng ta chỉ có thể đi vòng vòng mé bên ngoài thôi. Bất quá hiện tại rau dại đúng lúc vừa lớn, chúng ta có thể đi đào rau dại ăn." Tống Xuân Vũ cao hứng nói. Nhóc đã lâu rồi chưa được lên núi, từ khi cha và a ma qua đời thân thể của ca ca lại không tốt, bây giờ mới có thể đi lên núi chơi một chuyến.
"Vậy trên núi có thảo dược không?" Tống Tuyết Xuyên lại hỏi.
"Có a, trước kia ca hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-nhi-co-chut-ngot-ngao/194966/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.