Trong bệnh viện.
Nguyên Lập ngồi trên ghế, tay cầm tờ giấy, mắt trợn tròn, miệng há hốc. Biểu cảm anh ta cực kì buồn cười. Ai đi ngang cũng nhìn, Cát Na mất mặt quá bèn huých vào chân anh ta.
- Anh lại điên cái gì đấy ?
Nguyên Lập nhìn cô sau đó bật khỏi ghế la toáng lên:
- Trời ơi !!!! Tôi được làm ba rồi ! Aaaaaaaaa !
Chưa hả hê, anh ta cười to hơn, ôm lấy Cát Na:
- Aaaaa ! Anh cảm ơn em ! Vợ ơi anh yêu em quá !!!!!
- Suỵt ! Đây là bệnh viện, anh im lặng xíu đi. - Cát Na bị anh ta chọc cho bật cười bối rối.
Nguyên Lập rất nghe lời, bịt miệng lại, nhảy cẫng lên.
_______________________
Mọi người trong nhà ngồi trên sofa chờ đợi. Lúc Nguyên Lập chạy ra khỏi nhà ai cũng hoang mang, chẳng biết Cát Na xảy ra chuyện gì mà gọi hai người không ai bắt máy.
* Rầm ! Rầm ! Rầm *
Bên ngoài có tiếng đập cửa. Nguyên Thần thầm mắng rằng có chuông sao không nhấn mà lại muốn phá cửa nhà hắn. Lúc mở cửa thì hắn bị dọa cho sợ:
- Bị làm sao thế ?
Cát Na được Nguyên Lập bế trên tay, mọi người trong nhà nhìn ra. Cô lay vai anh ta, bảo cho cô xuống. Nguyên Lập không đồng ý, bế cô một đường lên sofa mới chịu.
- Cát Na sao thế ? Bị đau ở đâu sao ? - Mẹ Phương từ bếp chạy ra.
- Không... Mọi người hiểu nhầm rồi.
- Vậy là tình thú ? Vợ chồng mấy năm ân ái à ? - Lục Khiến cắn một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728498/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.