Khi con người sợ hãi, họ càng không muốn liên quan đến thế giới bên ngoài. Họ nép mình vào một thế giới riêng - thế giới mà họ cho là an toàn nhất.
Phương Lam vội vã chạy vào bệnh viện, đêm qua bà không ở lại vậy mà Phương Dịch đã lên cơn sốt rồi.
- Sao con không báo cho mẹ biết ?
- Lúc ấy đã là đêm rồi, với cả anh ấy sốt không quá cao. Có lẽ là vết thương gây sốt thôi mẹ ạ. - Nguyên Thần tỉ mỉ chậm tăm bông thấm nước thoa lên môi Phương Dịch.
- Đêm hay ngày gì cũng phải báo một tiếng chứ. Lỡ Tiểu Dịch sốt cao làm sao con trở tay kịp ? - Phương Lam đi rửa táo nói vọng ra.
- Vâng.
Hắn đáp mẹ Phương một tiếng. Thực chất đêm qua anh sốt khá cao, hắn tất bật lo cho anh nào nghĩ đến chuyện gọi cho mẹ. Nhưng nếu có nghĩ thì hắn cũng không gọi, nếu không mẹ lại mất ngủ chạy vào viện.
Ngày kia là ngày khởi kiện Trình An Khước, Nguyên Thần muốn tranh thủ thời gian có mẹ Phương ở bệnh viện mà đến tập đoàn.
Ra khỏi nơi đây không khí liền thay đổi, bớt ngột ngạt hơn rất nhiều. Nhất định phải chăm cho Phương Dịch mau khỏe để anh về nhà. Ngôi nhà thiếu bóng dáng anh lạnh lẽo vô cùng, hắn quyết định về Nguyên gia thay quần áo rồi xuống tầng lái xe đi.
_______________________
- Nguyên đại thiếu gia, luật sư Vương hẹn chúng ta 3 giờ chiều nay.
- Nguyên đại thiếu gia, bộ phận an ninh đang trích lại camera.
- Nguyên đại thiếu gia, bản kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728494/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.