Con cá vì tham ăn mà chui vào lưới, con người vì thấy tình yêu trước mắt mà quên mất cái gọi là lâu dài. Nhưng có chắc đó là tình yêu thật sự hay không ?
Phương Dịch vẫn còn chìm trong những dòng suy nghĩ của riêng mình, bên kia JKay đã ra đến cửa:
- Tiểu Dịch, về chung không ?
- Hả ? Ừ...tôi đến ngay.
Phương Dịch cầm lấy cặp nhanh chóng mang lên vai rồi chạy ra cửa.
- Phương Dịch.
Âm thanh trầm thấp quen thuộc gọi tên anh. Thứ âm thanh ấy như đánh vào thùy não, đôi chân đang vội vàng dừng lại ngay tức khắc. Một mong chờ gì đó le lói ở nơi sâu thẳm của trái tim.
- Hôm nay em ở lại tập đoàn, phần cơm của em không cần nấu. - Nói đoạn rồi hắn quay về ngồi xuống bàn trà.
Tay Phương Dịch siết chặt dây cặp. Cổ họng cảm thấy nghèn nghẹn cái gì đó, tuy vậy anh vẫn khống chế được giọng nói của mình từ căng thẳng sang bình thản:
- Được. - Chỉ một từ gãy gọn như thế nhưng đó là tất cả sức lực anh hiện có.
Nói xong liền chạy ra ngoài. Anh tựa vào cửa thở hổn hển, từ trong đôi mắt ánh lên những tia vô hồn.
JKay ra đến thang máy quay lại giục Phương Dịch, anh không trả lời mà nhanh chóng chạy vào thang máy.
* Bịch ! *
JKay hốt hoảng nhìn người bên cạnh vừa ngã khuỵu dưới đất, tay chân cuống cuồng đỡ lấy Phương Dịch:
- Oh my god ! Fang Yi, Fang Yi ! What's the matter with you ? ( Ôi trời ơi ! Phương Dịch, Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728449/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.