Phương Dịch nghiêm túc đánh máy, bỗng thở dài:
- Nấp ở đó làm gì ?
Cái đầu lấp ló trước cửa bây giờ mới đường đường chính chính lộ mặt.
- Ai nói là em nấp kia chứ ? Em là CEO của Nguyên thị cơ mà.
" Ừ nhỉ ? Sao mình phải sợ khi anh ấy đuổi mình ra khỏi phòng chứ ? ". Hắn nhìn anh, người kia vẫn tập trung vào màn hình.
Nguyên Thần chỉnh chỉnh vạt áo bước vào.
Phương Dịch vẫn không quan tâm. Bỗng trên cổ chợt lành lạnh, anh giật mình:
- Em làm gì vậy ?
- Tặng anh. - Nguyên Thần cười sáng lạn.
Anh chạm vào thứ trên cổ. Là một sợi dây chuyền bạc, mặt dây chuyền có hình mặt trăng khuyết, trên mặt trăng là cậu bé đang đưa tay hái ngôi sao, ngôi sao được đính viên đá màu lưu ly nhẹ nhàng. Vừa sáng trong lại vừa tinh tế, rất hợp với phong thái của Phương Dịch.
Hắn hiểu rõ anh, biết chắc sẽ từ chối nên khi vừa đeo xong cho anh đã nhanh chóng ngồi vào bàn làm việc.
Phương Dịch nhìn hắn, nở nụ cười tươi như nắng sớm:
- Cảm ơn.
______________________
Bôi thuốc xong quả thật rất dễ chịu, Phương Dịch nhanh chân đến phòng truyền thông nhận báo cáo mới. Đọc sơ qua liền vui vẻ chạy nhanh về tìm Nguyên Thần.
- Nguyên Thần, em nhìn xem.
Nguyên Thần nhìn gương mặt của anh cũng tò mò với tài liệu anh cầm trên tay.
- Em xem lần xuất hiện này của em đã làm cho lượng follow trên các mạng xã hội của tập đoàn tăng vọt. Riêng Weibo của em thì đã tăng hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728447/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.