Kể từ khi có thông báo báo cáo của Phương Dịch được cấp trên hết lòng khen ngợi thì mọi người trong phòng kinh doanh đã có cái nhìn hoàn toàn khác về anh. Người được chọn vào dự án bình thường đã tài giỏi, nhưng Phương Dịch lại là người được chọn vào dự án lớn của tập đoàn thì không phải người bình thường nữa rồi. Hơn nữa Phương Dịch luôn hoàn thành xuất sắc công việc được giao, lại luôn hòa đồng cho nên mọi người càng thêm quý mến anh.
Vừa đến cửa phòng, ai cũng mỉm cười vẫy tay chào hỏi Phương Dịch, anh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Anh về chỗ ngồi của mình, vừa chạm vào nút quét vân tay khởi động máy, một luồn điện truyền đến khiến Phương Dịch giật mình ngã khỏi ghế.
Tay anh bị tê cứng không thể cử động được, Lâm Sa Sa chạy đến bên cạnh xem xét:
- Không sao chứ ? Trông có vẻ không nghiêm trọng đâu.
Cùng lúc đó mọi người chạy sang, Lâm Sa Sa thừa cơ hội không ai để ý liền luồn tay vào máy của Phương Dịch nhẹ nhàng lấy ra thiết bị gì đó giấu vào tay.
- Máy của Tiểu Dịch còn mới kia mà. Tôi sẽ đi liên hệ với phòng kĩ thuật.
- Tôi không sao, tay chỉ bị tê thôi. Mọi người về chỗ làm việc đi. - Phương Dịch sợ ảnh hưởng đến tiến độ công việc đành lên tiếng.
______________________
Giờ nghỉ trưa, Phương Dịch như mọi hôm mang lồng cơm ra bàn ăn. Theo thói quen đem đũa đưa cho vị trí bên cạnh, rồi mới nhận ra rằng làm gì có ai: " Mình làm sao vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/163450/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.