“Bồ Đào, ăn từ từ, đừng có gấp, đều là của ngươi.”
Bồ Đào ngấu nghiến uống hết một chén cháo dưỡng thân lớn, cầm chén duỗi tay ra:
“Thêm một bát nữa!”
Khóe miệng Đường Chính Ngôn có chút co rút, nói:
“Ngươi đã uống ba bát, không thể uống thêm nữa.”
Bồ Đào biến sắc:
“Người ta sinh hài tử vất vả như vậy, mất rất nhiều sức lực, ngay cả ăn cơm cũng không cho người ta ăn no, ta không còn cách nào sống được nữa! Ô ô ô…”
“Đừng khóc! Ngươi còn đang trong tháng cữ mà, không thể khóc!”
Đường Chính Ngôn hoảng đến mức luống cuống tay chân.
Bồ Đào nửa đêm hôm qua sinh hạ hài tử, khóc sướt mướt rồi ngủ mất, ngủ thẳng một mạch đến xế chiều hôm nay, vừa thức dậy đã kêu đói bụng.
Bởi vì nam tử Ma Da khác với nữ tử bình thường, khi sinh sản thì hậu huyệt bị hao tổn, mấy ngày hậu sản trước tiên không thể ăn thức ăn cứng, chỉ có thể uống chút cháo loãng toàn nước. Cháo thuốc dưỡng thân này là bí phương của đại nội, toàn bộ nguyên liệu dùng để nấu ăn đều vô cùng quý giá, là Tĩnh Vương phi cố ý làm cho bọn họ mang đi, ăn một chén đủ đến chắc bụng, ai ngờ Bồ Đào ăn liên tiếp ba bát còn ngại không đủ, khẩu vị này không khỏi có chút quá tốt.
Tiểu Trúc Tử đi vào, thấy chủ tử nhà hắn đang giả vờ khóc lóc đằng kia, hù Quận mã gia đến hoảng hốt, tức giận mà nói:
“Thiếu gia ngài nhanh yên lặng chút đi, Quận mã và Chu thái y đều là muốn tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bo-dao-truy-phu-ky/1285931/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.