"Chẳng phải nàng luôn nói, sẽ tin ta sao?" Thẩm Hạo Hành đưa tay nàng lên môi, khẽ chạm một cái: "Vì sao cứ mãi nghĩ về chuyện này, chính là không chịu tin lời ta nói."
"Vậy Vương gia..." Ninh Chiêu Nhi đấu tranh tư tưởng một hồi, cuối cùng vẫn hỏi ra miệng: "Nếu sau này, ta làm sai, người sẽ làm gì?"
"Nàng có thể làm sai chuyện gì, bỏ chạy?" Thẩm Hạo Hành khẽ cười một tiếng: "Cho dù bỏ chạy, ta cũng sẽ tìm nàng về thôi."
Ninh Chiêu Nhi hơi sững sờ nhìn hắn.
Ánh mắt hắn mang theo ý cười, vẻ mặt chân thành không hề có vẻ âm trầm và lạnh lùng, cứ như thể Thẩm Hạo Hành lạnh lùng lúc nãy và người trước mặt không phải là cùng một người.
Thấy Ninh Chiêu Nhi nhìn mình không nói gì, Thẩm Hạo Hành hơi nhíu mày: "Sao vậy, nàng thật sự muốn bỏ chạy?"
Ninh Chiêu Nhi lập tức hoàn hồn, vội vàng lắc đầu: "Không, ta sẽ không bỏ chạy."
Thẩm Hạo Hành lại cười: "Ừ, ta biết, ở bên ta nàng có thể sống lâu hơn một chút, đúng không?"
Câu này nghe quen quen, Ninh Chiêu Nhi nghĩ một lúc, đột nhiên nhớ ra đây là câu nàng đã nói trước mặt Dung quý phi, lúc đó Thẩm Hạo Hành đang ở bên ngoài điện, không ngờ hắn lại nghe thấy hết.
Thẩm Hạo Hành khẽ thở dài, cầm bát canh trước mặt Ninh Chiêu Nhi lên, đưa đũa cho nàng: "Đã muốn sống lâu thì không thể bỏ bữa."
Ninh Chiêu Nhi nhận lấy đũa, nhưng vẫn không động đậy, ánh mắt do dự nhìn Thẩm Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-benh-y/3723006/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.