Ninh Chiêu Nhi càng thêm bất an, bèn cẩn thận lên tiếng thăm dò: "Vương gia, có phải... có phải hôm nay ta làm không tốt?"
Nào chỉ là không tốt, mỗi lần nàng run rẩy, mỗi tiếng rên rỉ, đều khiến ngọn lửa trong lòng hắn bùng cháy dữ dội hơn, nhưng nghĩ đến thân thể nàng, hắn chỉ đành cố nhịn.
Thẩm Hạo Hành hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc nói: "Không sao."
Giọng hắn lại khàn hơn hôm qua, ngữ khí cũng mang theo sự mất kiên nhẫn mơ hồ.
Lọt vào tai Ninh Chiêu Nhi, cứ như là không muốn để ý đến nàng, nàng vốn đã có chút nghi ngờ, lúc này càng thêm lo lắng, không khỏi lại đỏ hoe mắt: "Vương gia đừng giận ta, ta... ta chỉ là sợ... Sau này ta sẽ không như vậy nữa, thật đấy..."
Thẩm Hạo Hành lại hít sâu một hơi, xoay người nhìn đôi mắt long lanh như suối nước kia, khẽ thở dài: "Bản vương nghĩ ra rồi, sau này sẽ gọi nàng là Khóc Khóc."
"Khóc Khóc?" Tiếng khóc của Ninh Chiêu Nhi dần ngừng, nhíu mày khó hiểu.
"Ừ." Thẩm Hạo Hành kéo nàng lại gần, ôm vào lòng nói: "Vui cũng khóc, buồn cũng khóc, thoải mái cũng khóc, khó chịu cũng khóc, lo lắng cũng khóc, xúc động cũng khóc..."
"Nàng nói xem, nàng không gọi là Khóc Khóc thì gọi là gì?" Thẩm Hạo Hành dừng một chút, vô cùng nghiêm túc nói: "Cứ gọi cái tên này."
"Hả?"
Thẩm Hạo Hành không phải là không thích nàng khóc sao, tại sao lại gọi một cái tên như vậy, gọi là Cười Cười chẳng phải tốt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-benh-y/3722990/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.