Ninh Chiêu Nhi cuối cùng cũng phản ứng lại, cầm một viên mứt nhét vào miệng Triệu Thái Phi, “Muội đang nói bậy gì vậy?” 
Triệu Thái Phi nhướng mày cười với nàng: “Sao nào, vừa nhắc đến ca ca ta, tỷ đã sốt ruột rồi?” 
Hai tỷ muội cười đùa một hồi, cuối cùng trước khi rời đi, Triệu Thái Phi như mọi năm, nặn một người tuyết nhỏ bằng lòng bàn tay trên bệ cửa sổ phòng Ninh Chiêu Nhi. 
Khi Ninh Chiêu Nhi nhìn người tuyết, trong đầu bất giác hiện lên đôi mắt lạnh lùng đó. 
Trong lòng nàng không khỏi run lên, vội vàng dời mắt, nhìn những bông tuyết đang bay nhẹ nhàng trong sân. 
Mùa đông năm nay đến nhanh, tan cũng nhanh, trong nháy mắt đã đến mùa xuân ấm áp, hoa nở rộ. 
Đường phố Hành Châu đâu đâu cũng thoang thoảng hương hoa, Triệu Mậu Hành không biết từ đâu tìm được mấy chậu tử đinh hương, nở rất rực rỡ, đặt ở vị trí vừa mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy, mỗi lần sáng sớm Tuế Hỉ mở cửa sổ, gió xuân thổi từng trận hương hoa bay thẳng vào phòng. 
Ngày hai mươi tháng hai, trong lễ cập kê của Ninh Chiêu Nhi, Ninh Hữu Tri run run tay cài chiếc trâm cài tóc bằng vàng hình con bướm và ngọc bích lên búi tóc của nàng. 
Chiếc trâm cài tóc này là món đồ trang sức quý giá nhất trong số tất cả đồ trang sức của Ninh Hữu Tri, thân trâm bằng ngọc bích được chạm khắc bằng chỉ vàng, hai bên cánh của con bướm vàng ở phía trên cũng được đính một viên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-benh-y/3722964/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.