Đồng tử Ninh Chiêu Nhi run lên, hồi lâu sau mới phản ứng lại được ý nghĩa của câu này.
Nàng không quan tâm đến việc kinh ngạc, cũng không suy nghĩ gì khác, chỉ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu Ngụy Vương thật sự có ham mê đó, vậy thì không phải người trong mơ, dù sao trong mơ hắn đã làm chuyện đó với nàng, hoàn toàn không phải là người có ham mê đoạn tụ.
Thấy Ninh Chiêu Nhi hơi sững sờ, không biết đang nghĩ gì, Triệu Thái Phồn liền nhỏ giọng nhắc nhở: “Bên cạnh hắn không có một nữ tỳ nào, bất kể là người hầu chăm sóc cuộc sống hàng ngày, hay thị vệ bảo vệ bên cạnh, đều là nam tử tuấn tú, ngày mai nếu muội gặp, chớ có thất lễ.”
Hôm nay Triệu Thái Phi nhìn thấy Ngụy Vương, sắc mặt liền rõ ràng không đúng, trở về bị Triệu Chính Tắc giáo huấn một trận.
“Biểu tỷ yên tâm, ta biết rồi.” Ninh Chiêu Nhi ngoan ngoãn gật đầu.
Lúc Triệu Thái Phồn rời đi trời đã tối hẳn, Ninh Chiêu Nhi cũng không có khẩu vị, uống chút cháo rồi lại nằm xuống ngủ tiếp.
Đêm nay vẫn mơ, vẫn là giấc mơ đó.
Lúc tỉnh lại nàng đã không nhớ rõ chi tiết cụ thể, chỉ mơ hồ nhớ được lúc đau đớn trong mơ, nàng đã cắn hắn một cái, ngay vị trí gốc ngón cái.
Một dấu răng nhỏ, đỏ tươi đáng sợ.
Sáng sớm cô mẫu Ninh Hữu Tri đến một chuyến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-benh-y/3722940/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.