"Anh Điền, em có thai rồi! "Sao lại để cho có thai?"
Câu hỏi không giấu được sự khó chịu từ Mặc Điền khiến Hòa An sững người.
"Tháng trước anh còn nói muốn có con?"
"Giờ tôi có rồi. Lam Bích đang mang thai. Hai hôm trước mẹ tôi vừa gọi báo tin."
Hòa An không biết nói gì thêm nữa, cô vốn là muốn dùng đứa nhỏ này trói buộc Mặc Điền, họ dù sao cũng là tình nhân được hai năm, có lúc Mặc Điền đã cho cô cảm giác anh muốn sống cùng cô, lựa chọn cô, và cánh cổng Mặc gia vẫn còn khe hẹp cho cô lách qua.
Giờ thì mệt rồi! Mặc Điền không quan tâm đến đứa con này, cô mang nó trong bụng một ngày, xấu xí, mệt mỏi thêm một ngày, nhan sắc không lo tu bổ sẽ trở nên thảm hại.
"Không được, phải phá thôi!", đầu Hòa An bỗng lóe lên ý nghĩ tàn nhẫn đó, nó khiến cô rùng mình.
Ba tháng không gặp mặt, Hòa An về nhà ở cùng ba mẹ. Nhớ trước khi quyết định chia tay Mặc Điền, cô hẹn gặp anh ngoài quán cà phê gần chỗ cô làm, chưa kịp nói gì thì đã thấy một bọc tiền dày đặt ngay trước mặt.
"Em đi phá đi. Tôi không muốn rắc rối."
Hòa An sốc, mọi ảo ảnh tan tành. Nhưng, tiền thì vẫn phải lấy. Cho mà không lấy, mai mốt cần tiền biết lấy ở đâu?
"Được, chúng ta chia tay, em sẽ không làm phiền anh nữa."
"Có nói chia tay sao? Tôi muốn em phá thai, chứ không bảo mình chia tay."
Hòa An khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-ngu-chu-la-ba-chau-/3437156/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.