Nghĩ đến khuôn mặt cô giáo hầm hầm chờ cô mang sách về,cô bất chấp nhảy lên,với hi vọng chạm vào góc bìa của quyển sách,kéo nó xuống.Nhưng việc này đúng là quá sức rồi.Với chiều cao 1m47 của cô còn lâu mới chạm tới được.Cô cứ nhảy lên lại tuột xuống,nhảy lên tuột xuống,tới lần thứ tám thì cô bị vấp,cơ thể ngã huỵch xuống đất.Hốc mắt bắt đầu nổi lên tầng nước,đau mông quá.Cô thực sự ghét mình mà,thởu đời nào 18 tuổi rồi mà người cô chỉ có một khúc,lúc nào cũng bị trêu chọc là đồ lùn tịt,có phải lỗi tại cô đâu.Cô ngồi ăn vạ,khóc rấm rức nên không nghe được tiếng bước chân đang tới gần mình.
Thân thể bỗng dưng được nâng lên,vòng tay ai đó dang ra ẵm cô lên một cách nhẹ nhàng.Cô giật mình,hoảng sợ,chuẩn bị la lớn lên thì đập vào mắt cô là khuôn mặt quen thuộc,chính khuôn mặt đã càn quấy,hành hạ trái tim cô mấy tháng nay,là chị,à không,bây giờ phải gọi là Ilen mới đúng.
Vương Ngọc Hải Lam nhìn cô bé đang dùng đôi tay nhỏ bấu chặt lấy cổ áo chị,khuôn mặt tròn trĩnh,đôi mắt to còn đọng lại nước mắt,đôi môi như cánh hoa đang hé ra,kinh ngạc nhìn chằm chằm chị.Quả thật rất đáng yêu.Khi nãy đang đi tìm mấy cuốn sách,tự dưng lại nhìn thấy một "cục thịt nhỏ" không ngừng nhảy lên rớt xuống trứơc kệ sách,chị đã nhìn ra ngay chính là cô bé được chị cứu ở cầu thang ba tháng trước,đang dự tính sẽ giúp em ấy,nhưng nhìn thấy hình ảnh trước mắt quá buồn cười lại ngộ nghĩnh,chị quyết định đứng xem một chút nữa.Một hồi sau thấy cô té,bờ vai nhỏ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-boi-cua-ilen/2458027/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.