Vũ Hoàng tới nơi,không thèm gõ cửa,trực tiếp bước vào phòng. Vương Ngọc Hải Lam ngồi chễm chệ trên ghế,Minh Dương đứng phía sau cô,nét mặt lộ vẻ căng thẳng. Sao Hải Lam lại đòi gặp Vũ Hoàng? Cậu ta muốn làm cái gì đây? Với lại,vẻ mặt của Vương Ngọc Hải Lam hôm nay khác hẳn ngày thường,nét mặt này...không khác gì với một năm trước.
"Chắc không cần phải gõ cửa hay chào hỏi gì đâu nhở,bởi vì qua ngày mai thôi,cô em sẽ không còn ngồi trên cái ghế đó nữa đâu." Vũ Hoàng nở nụ cười khốn nạn,nói ra những lời nói khiêu khích đối phương.
Minh Dương nổi xung,anh đã muốn nhào lên đập cho tên khốn kia một trận thì lại bị Vương Ngọc Hải Lam đưa tay ngăn cản.
"Ilen có chuyện gì thì nói nhanh đi,tôi không có thời gian đâu. À,có quà cho cô em." Vũ Hoàng bước tới,ném lên bàn một xấp ảnh nữa. Hắn trong lòng đang không ngừng cười khoái chí,mấy bức ảnh này hắn đã photo ra nhiều vô kể,định sau này sẽ phát cho tất cả sinh viên trong trường,nghĩ tới lúc mọi người đều biết bộ mặt thật của Vương Ngọc Hải Lam,cảm giác đúng thật là tuyệt vời.
Vương Ngọc Hải Lam nhìn xấp ảnh trên bàn,khoé miệng cong lên,vươn tay mở hộc bàn,lấy ra một tấm ảnh.
Minh Dương kẽ chau mày. Cái gì đây?
"Cảm ơn món quà của cậu. Để đáp lại,tôi cũng có quà cho cậu đây. Nhìn ra người trong bức ảnh không?" Vương Ngọc Hải Lam giơ bức ảnh trong tay lên,lập tức khuôn mặt đắc ý của Vũ Hoàng nhanh chóng đen lại,miệng cũng bắt đầu lắp bắp.
"Như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-boi-cua-ilen/2457987/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.