Vương Ngọc Hải Lam chân bước tới trường mà lòng mang dự cảm xấu,trong đầu hiện lên dung nhan của một người,không nhịn được lầm bầm.
"Sao nghe Na Diệp Linh miêu tả giống bà nội đó thế không biết."
Không phải chứ,mới sáng sớm tới đây làm quái gì. Hay là lại có chuyện gì rồi? Cầu trời đừng có rắc rối gì thêm nữa.
.....
"LAM THỐI CỦA CHỊ."
Vương Ngọc Hải Lam nhìn người trước mắt vì thấy chị mà vui sướng hào hứng,còn chạy tới ôm chị như con,nội tâm như muốn sụp đổ.
Sao ông trời không nghe lời khẩn cầu của chị gì hết vậy?
"Bỏ đầu em ra khỏi đống trái cây của chị ngay Julian." - Vương Ngọc Hải Lam nhàn nhạt lên tiếng,đầu bị người kia ép vào ngực,làm chị bắt đầu có cảm giác ngộp thở. Bà nội này đúng là nỗi ám ảnh của cuộc đời chị mà.
"Là chị nhớ em quá mà."
"Thôi đừng chém. Chị làm sao tới? Đừng nói công ty lại có chuyện nữa nhé,em đã đủ rắc rối rồi đấy."
"Lại cái giọng khó ưa,nên nhớ đều là do em gây ra nhé nhóc." - Julian mạnh bạo véo lấy tai Vương Ngọc Hải Lam.
Julian không khỏi thở dài. Lần này công ty bị thất lạc một đợt hàng lớn quan trọng,cũng là do trước đây có thông tin một tên gián điệp đang trà trộn trong công ty,gây tổn hại lớn đến hệ thống sản xuất,Vương Hải Nam lại đang công tác ở nước ngoài nên đành kêu cô con gái rượu về giải quyết,ai dè tiểu thư nhà này chưa hoàn thành nhiệm vụ đã ba chân bốn cẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-boi-cua-ilen/2457910/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.