Ngồi trong Ngự thư phòng
Triệu Tử Dương trong lòng phát sinh tức giận, liền không khách sáo mà...nghiến răng.
Nhìn cảnh này trước giờ đều là chưa từng thấy qua hoàng đế cuồng đạo uy nghi tức giận đến vậy, khiến không ít cung nữ thái giám đến hé răng nói chuyện cũng không dám vì sợ răng va vào nhau mà cắn phải lưỡi.
Nữ nhân đó...nữ nhân đó...
Là nàng ta muốn chết sớm chứ không phải hắn ép. Để xem ngươi giải quyết thế nào.
Hai ngày nữa, không cần đến sự việc xấu đi chỉ cần là tình hình vẫn giữ nguyên không tiến triển thì đừng trách hắn tàn độc.
Chết tiệt.
Bao năm làm vương, chưa có thần dân nào dám náo loạn khinh thường hắn đến vậy? Vương tử sinh ra trong tranh giành, thống trị bằng bạo lực, giữ vững bằng huyết máu như hắn còn đau đầu muốn chết mà chưa giải quyết nổi.
Đằng này một dân nữ không rõ xuất thân, chỉ vì cứu mạng ta mới được lưu lại trong cung, chỉ vì khả năng nàng ta chính là thần y kia giữ trong tay vật hắn cần nên mới được an an ổn ổn ở đây, lại nhẹ nhàng phán một câu 'hai ngày'.
Hảo...thật hảo.
Ta sẽ chống mắt lên xem.
(Tg: chống đi. Chống đi. Diễm nhi ta sinh ra đâu có ngu muội như ngươi.
TTD *liếc mắt lạnh lùng*: ta cho ngươi nói?
Tg: .... *rét run* lắc đầu quầy quậy.)
Bực mình.
Suy đi nghĩ lại cũng không rõ tại sao lại bực mình đến vậy. Hừ...
"Người đâu."
"Có...có thần. Hoàng thượng có gì dặn dò."
Lập tức như biến thân, một thái giám "hiện nguyên hình" ngay sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-boi-cua-bao-vuong/182028/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.