Dù ngất đi nhưng vòng tay hắn vẫn ôm chặt lấy nàng như sợ nàng gặp phải nguy hiểm.
Mùicủahắn...
Mùicủamáu...
Hoà trộn vào nhau khiến Hà Diễm hít thở khó thông, cắn nhẹ môi dưới, nàng gỡ tay hắn ra.
Nhìn xung quanh một lượt không có thêm biến động gì.
Có nghĩa là chúng đã đạt được mục đích?
Nói vậy...
Người chúng muốn giết chính là Triệu Tử Dương chứ không phải nàng?
Nhưng là nếu hắn cứ mặc kệ nàng, không quan tâm sống chếtcủanàng mà né sang một bên, hay ít nhất thì chỉ cần đứng yên mà không chạy đến chắn trước mặt nàng như thế thì hắn đã không xảy ra chuyện gì rồi.
Võ côngcủahắn cao siêu như vậy không thể không có khả năng thắng.
Tại sao...
Khoé mắt nàng nóng lên, ẩn hiện màu hồng nhạt, sống mũi cay cay nhìn Triệu Tử Dương đang bất tỉnh trước mặt.
Không hiểu sao nàng lại muốn khóc.
***________
Đêm
Mùi hương nhạtcủahoa, mùi nồngcủakhông khí mùa hạ nương theo gió bay vào phòng.
Ánh trăng sáng xuyên qua khung cửa sổ đổ dài trên nền nhà.
Tấm mành che nhẹ nhàng phất phơ, mềm mại tựa thiếu nữ.
Cách đó không xa là một người mặc y phục nam nhân, nhưng không khó để nhận biết đó là một nữ nhân kiều diễm mỹ lệ. Mắt to đen láy, trong veo như nước nhưng lại chứa chất lo âu. Tóc đen nhánh, bóng mượt được búi gọn theo kiểu tóccủanam nhân, bên tai một sợi nhỏ thả xuống, như lụa bay bay. Làn da trắng nõn bóng loáng, tựa như men sứ, mịn màng như da em bé, có điều, trên làn da dường như thiếu chút sắc hồngcủamáu khiến trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-boi-cua-bao-vuong/1522154/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.