sáng hum sau, nó mơ màng tỉnh dậy thấy xung quanh nó là một màu trắng toát. Thấy tay mình như bị ai đó nắm chặt, nhìn xuống thì ra là anh nó. Nó yếu ớt lay tay của anh nó, anh nó dậy thấy nó tỉnh mừng quá ôm chầm lấy nó khóc:
“e có..hix..hix biết là anh lo hix..hixx lắm hk hả, anh sợ…hix.., sợ em cũng giống mẹ bỏ anh mà đi,hix..hix. xin e sau này hix…hix..đừng làm anh sợ như vậy nữa..hix”-anh nó vừa khóc như con nít vừa nói ôm nó cứng ngắt như sợ nó bỏ mình đi
“e hk sao rồi mà, e hứa sẽ hk làm anh lo nữa, e sẽ hk bao giờ bỏ anh, vì anh là người e thương quý nhất”-nó nói giọng ấm áp. Đúng ren là người nó thương nhất . Anh luôn bảo vệ, che chở cho nó, chăm sóc nó.
Lúc này cửa phòng bệnh mở, rin, jun,jen bước vào thấy nó tỉnh thì vui mừng, jun, jen cũng chạy tới xô ren ra mà ôm chầm lấy nó khóc tập hai:
“mày tỉnh rùi, biết tao lo lắm hk hả, ai nhờ mày đỡ cho tao nhát dao đó chứ,huhuhuhuhu”-jun khóc quở trách nó
“mày là bạn tao, thấy chết hk cứu, tồi lắm,hihihih”-nó nói cười nhẹ để cho m.n an tâm
“nè hai người hk định cho ema nghỉ ah, cứ khóc hoài”-rin lên tiếng
“ah, mày đói chưa, tao có mua cháo cho mày nè”-jen đưa tô cháo còn nóng hổi cho nó. Nó nhận lấy cháo ăn, vừa ăn vừa nói
“mấy người hk yk học hả”-nó
“hk, ở lại chăm sóc mày”-jen
“hk cần, yk học yk, chỉ cần hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-boi-bang-gia-cua-toi/1858269/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.