"đi đâu vậy?" Diệp Tần Phong ngơ ngác.
"về nhà tôi!", Ân Thiên Vũ bình thản.
"thế cho tôi xuống xe! Tôi tự mình bắt xe về nhà!", Diệp Tần Phong xoay người định mở dây an toàn.
Ân Thiên Vũ quả nhiên ấn phanh, Diệp Tần Phong suýt chút bay lên phía trước. Vừa định mở cửa lại bị Ân Thiên Vũ ấn lại ghế.
"giúp tôi một lần được không?"
"giúp?", Diệp Tần Phong không hiểu.
"vừa rồi cậu cũng nghe rồi!", đừng có giả bộ vậy chứ.
"thế tôi giúp được gì? Tôi cũng không phải nữ nhân!", Diệp Tần Phong lắc đầu, giúp giúp cái gì chứ? Loại chuyện này lại đi nhờ một nam nâm như tôi?
"chính vì cậu không phải nữ nhân, nên tôi mới nhờ...", Ân Thiên Vũ cười cười.
Diệp Tần Phong vẫn không hiểu lắm, nhíu mày nhìn hắn.
"mấy nữ nhân kia rất phiền phức, không khéo lại ảo tưởng tôi thích họ! Cậu thì khác!", Ân Thiên Vũ nham hiểm mở lời.
Diệp Tần Phong vẫn không hiểu. Quả thật phương diện này cậu rất rất rất là mù tịt. Càng nghe hắn nói càng mờ mịt.
"dù sao thì...chúng ta cũng đã...", Ân Thiên Vũ vờ ấp úng, tỏ vẻ có chút khó xử.
"thì sao?", Diệp Tần Phong bình tĩnh.
"thì chúng ta đều là nam nhân, có những thứ...dễ dàng hơn so với phụ nữ!", Ân Thiên Vũ vẫn lấp liếm.
Diệp Tần Phong lại như được khai thông. Dễ dàng hơn?
Là muốn mò đi đâu thì mò.
Muốn sờ đâu thì sờ.
Muốn hôn đâu thì hôn.
Muốn thân mật bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471252/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.