"Tiêu nhi!", Diệp Tần Phong hôn lên gò má lắm lem của con bé, lòng đau như cắt "có sợ không?"
"ba đến thì không sợ nữa!", Diệp Gia Tiêu như quên hết những sợ hãi đã qua, ôm chầm lấy cổ Diệp Tần Phong.
"ngoan lắm!!", cậu xoa đầu con bé, rồi thì thầm "ba mang con về nhà! Nha?"
"dạ, Tiêu nhi muốn ba bế!!", Diệp Gia Tiêu giơ hai tay nhỏ nhắn đến trước mặt cậu.
"được!", Diệp Tần Phong cười một cái, cúi người muốn nhấc con bé lên.
Bỗng dưng bụng quặn đau, khiến cậu suýt chúi về phía trước, một tay phải chống xuống đất để không làm ngã con bé. Nét mặt không che lấp được sự đau đớn.
Ân Thiên Vũ nhìn thấy, liền tiến tới nói nhỏ với con bé "Tiêu nhi, ba con bị thương rồi, không bế con được! Hay là con theo mọi người về với mẹ trước, được không?"
Diệp Gia Tiêu nghe vậy liền lo lắng "ba, ba có sao không?"
"ba không sao? Con theo lời chú ấy đi, ba trị thương xong sẽ về với con!", Diệp Tần Phong mồ hôi đầm đìa, nén đau trấn an Diệp Gia Tiêu.
"vậy ba phải sớm khỏi đó! Tiêu nhi đợi ba bế!", Diệp Gia Tiêu rất hiểu chuyện, ôm cậu thêm một cái rồi theo nhóm người Vũ Hoắc Cơ rời đi.
"bị thương nặng như vậy?", Ân Thiên Vũ lo lắng đỡ cậu dậy.
Nhưng Diệp Tần Phong lại xua tay, thống khổ kêu đau "tôi... Tôi không đứng được! Đau..."
Cánh tay phải của Diệp Tần Phong đang siết lấy bụng, cả người cậu như bị nhúng vào trong nước, mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471239/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.