"Thiên Cát, nghe lời chị, sau này không được dính líu tới Tống gia nữa!" Ân Kiều vừa xoa đầu cậu vừa nhỏ giọng "lần này may mắn chị về kịp lúc mang em đi, nếu không thì sao? Thiên Cát, chị thật không dám nghĩ đến hậu quả sau đó đâu!"
Ân Thiên Cát im lặng, qua một lúc lâu sau mới thở dài gật đầu.
"xin lỗi chị."
"ngoan"
Nói thì nói như vậy, nhưng muốn quên đi một người đâu phải chuyện ngày một ngày hai. Huống chi tin tức "Tống đại thiếu gia thần trí rồi loạn, quậy Tống gia gà bay chó sủa" sớm đã lan truyền khắp các mặt báo, truyền thông cũng đã đưa tin. Ân Thiên Cát thật muốn chạy đến ôm lấy hắn, khuyên người bình tĩnh lại, bất quá...
Mỗi ngày của cậu trôi qua vô cùng chậm chạp và vô vị. Không cách nào có thể xóa bỏ cái tên Tống Hàn Quân ra khỏi tâm trí mình được.
Đến tận bây giờ, Ân Thiên Cát của sáu năm sau vẫn không tài nào quên được hắn...
Thời gian này Ân Kiều phải đi công tác ở nước ngoài, nên tạm thời chuyện cậu và Tống Hàn Quân vẫn còn liên hệ cô vẫn chưa biết. Lần trước gọi về cho gia đình, cô có nói qua sắp tới sẽ quay về nước, đặc biệt muốn thăm cháu trai vừa mới chào đời của mình. Cũng muốn gặp lại Diệp Tần Phong, cám ơn cậu đã hy sinh cho Thiên Vũ như vậy.
Ân Thiên Cát đang lo lắng khi chị trở về rồi, có thất vọng với mình không, có tức giận muốn đánh mình không, có.... bật khóc vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471178/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.