Ân Kiến Hạo mặt nhăn mày nhíu cả buổi, rốt cuộc Ân Thiên Cát cũng phờ phạc được Tống Hàn Quân dìu ra ngoài.
"con làm sao?" Ân Kiến Hạo nhìn cậu một lượt.
"con..." Ân Thiên Cát nuốt nước bọt, không biết phải trả lời thế nào.
"hửm?"
"..."
Làm sao đây??
"con... xin lỗi ba..." Ân Thiên Cát cúi đầu.
"....." Ân Kiến Hạo mơ hồ "cái gì cơ?"
"con..."
"con... không phải cũng như Tần Phong... có... có... chứ?"
".... V... vâng..." Ân Thiên Cát không dám nhìn ông, khó khăn đáp.
".....!!!!!!"
Sấm chớp vang rền trên đầu Ân Kiến Hạo, hai mắt mở to hơn bao giờ hết, giống như bị ai đó điểm huyệt rồi đứng yên vậy.
"mày ăn cơm trước kẻng hả con?"
"...." Ân Thiên Cát mím môi, nhỏ giọng "anh và Tần Phong không phải cũng như vậy sao...."
"đó là sự cố, con cũng là say xỉn loạn tình?" Ân Kiến Hạo nhướng mày.
"..." này thì không phải, rất tỉnh nữa là đằng khác...
"của ai?" Ân Kiến Hạo liếc mắt nhìn sang người bên cạnh "cậu sao?"
"... Vâng..." Tống Hàn Quân gật đầu.
"ôi trời..."
Ân Kiến Hạo không còn gì để nói, bất lực lấy điện thọai từ trong túi áo ra, ấn ấn vài cái rồi đặt lên tai.
"bà mau quay về nhà đi... càng sớm càng tốt!"
[có chuyện gì sao? Gấp như vậy?] Lâm Mỹ Cơ khẩn trương.
"về đem con trai đi nhốt lồng heo!"
[...]
Tống Hàn Quân "...."
Ân Thiên Cát "...."
Diệp Tần Phong "...."
Tối đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471161/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.