Chớp mắt cũng đã sắp cuối năm, công việc ở Willsuns mỗi lúc một nhiều, khiến cho Ân Thiên Vũ mệt bở hơi tai, suốt mấy đêm liền không về nhà. Riêng Diệp Tần Phong chỉ có thể ở lại giúp hắn đến hơn sáu giờ chiều mà thôi, dù sao Tĩnh nhi ở nhà cũng không thể giao cho ông bà nội mãi được, còn Tư Tư và Mẫn Mẫn nữa kia mà, còn có Ân Kiều cũng sắp đến ngày sinh rồi...
"hôm nay cũng không về sao?" Diệp Tần Phong đứng dựa ở cửa phòng làm việc của hắn.
"sao? Nhớ anh rồi sao?" Ân Thiên Vũ nghe thấy thanh âm trầm ấm quen thuộc liền ngẩng đầu dậy, môi bất giác nở ra một nụ cười, viết trên tay cũng quẳng sang một bên, đứng dậy đi đến cạnh người nọ.
"đoán xem?" Diệp Tần Phong nhếch môi, không thèm để ý hắn, bâng quơ nói "nếu không về, vậy lát nữa nấu ít canh hầm mang đến cho anh?"
Không phải lúc nào Ân Thiên Vũ cũng nhận được loại đãi ngộ ấm áp này, vì thế nghe xong có chút cao hứng, hướng môi Diệp Tần Phong mà ấn xuống.
"loạn cái gì? Ăn không thì bảo?" cậu chán ghét nghiên đầu né, tay vỗ phành phạch lên ngực hắn.
"đương nhiên phải ăn!" hắn gật đầu ngay "nhưng sáng mai rồi hắn mang tới, bây giờ về nhà cũng đã tối, đừng ra ngoài!"
"lại xem tôi là nữ nhân sao?" Diệp Tần Phong cau mày, trên mặt đích thị hiện vài tia không vui.
"không có!" Ân Thiên Vũ cật lực lắc đầu, khua tay múa chân muốn giải thích "anh thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471130/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.