Sáng hôm sau, Ân Thiên Cát đang ngủ say bị anh trai mình một mực lôi kéo rời khỏi giường, rất không cam tâm mà mở mắt dậy.
"cái gì vậy?"
"mau qua kiểm tra cho Tần Phong một chút, nhanh!" Ân Thiên Vũ thô bạo xách người ra khỏi cửa.
"mà chuyện gì cơ? Sáng sớm gấp cái gì?" Ân Thiên Cát thật muốn nổi cáu, đá chân hắn một cái.
"hình như Tần Phong có thai rồi." hắn vừa đi vừa nói.
"anh... cái đồ cầm thú này!" Ân Thiên Cát nghe xong liền vùng khỏi tay hắn, nghiến răng keng két "người ta đã vì anh chịu đau một lần rồi, còn chưa thỏa mãn sao? Lại còn bắt anh ấy sinh thêm lần nữa hả? Anh có còn là con người không???"
"..." cái này thật sự oan uổng nha, hắn nào muốn chứ. Bất quá cũng không muốn cãi lại làm gì, kiểm tra trước rồi tính "nói nhiều thế, đi nhanh lên!"
Ầm ĩ ngoài hành lang một trận, cuối cùng cũng đến được phòng làm việc riêng của Ân Thiên Cát.
"người đâu?"
"chưa gọi."
"thế anh một hai lôi em gấp như vậy làm gì?" Ân Thiên Cát tức muốn ói máu.
"thôi thôi nói nhiều quá, lo chuẩn bị đi, anh mang người đến ngay."
"..."
Ai có thể nói cho cậu biết, nếu bây giờ cậu nhào đến đập cho hắn một trận thì có hợp lí không?
Lát sau, Ân Thiên Vũ mang lão bà nhà mình đến, từng động tác đều là nhỏ nhẹ cưng chiều.
Ân Thiên Cát ngồi ở đối diện chướng mắt vô cùng, thật muốn lấy kim tiêm đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471126/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.