(bốn sáu)
Buổi tối ta ở lều trại, ban ngày ta đến quan sát cùng ghi lại tình huống của cây cối.
Xung quanh lều trại đều là lùm cây, truyền đến thanh âm rào rạt.
Ta đi ra ngoài nhìn thấy chinh là con báo cái có màu bạch sắc, bụng nàng phình phinh, hẳn là mang thai.
Mẫu báo ô ô kêu ta, giống như rất thống khổ.
Ánh mắt mẫu báo rất thống khổ, lấy lòng nhìn ta.
Ta tiến lên trên, trấn an mẫu báo, mẫu báo miệng mở to, vẫn luôn muốn nôn mửa.
Ta nhìn đến hàm răng nó dính lá cây, đó là một loại độc thực vật.
Thật là kỳ quái, một con báo ăn thực vật?
Còn hên là ta có mang theo lọ thuốc giải độc của loại thực vật này.
(bốn bảy)
Mẫu báo ăn dược liền an phận, ngoan ngoan ở ngoài lều trại ngủ.
Giữa trưa ngày hôm sau, thời tiết lập tức mặt biến sắc, thượng một giây còn tinh không vạn lí. (Edit: mình không biết câu này nghĩa gì ai biết nói với mình nha.)
Giây tiếp theo liền mây đen dày đặc, đổ mưa.
Lều trại ta đã sớm thu hồi, nơi này so với nơi rừng rậm có người lại xa hơn.
Chỉ có thể bung dù, nhanh chân tìm cái động để trú mưa.
Báo mẫu đi tới, cắn ống quần ta, giống như muốn đem ta kéo đi nơi nào.
(bốn tám)
Ở trong sơn động của báo mẫu trốn một ngày mưa, bên ngoài vẫn là mưa to rơi xuống.
Trời cũng đen, ta tìm mồi lửa khắp nơi trong sơn động, để đêm nay nấu cơm chiều.
Báo mẫu thuận theo nằm ở bên cạnh ta, ngẫu nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-banh-kem/3914472/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.